TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lúc Kiều Cảnh Nam tỉnh lại đã là giữa trưa, mặt trời chói chang chiếu rọi qua tấm màn mỏng chỉ được kéo lại một nửa.
Đầu hắn vẫn còn có chút choáng váng, hắn đưa bàn tay lên che mắt, khóe môi hơi mỉm nhẹ, cảnh xuân sắc tối qua vẫn còn hiện rõ như in trong đầu hắn.
Giờ hắn muốn nhìn xem khuôn mặt của người hôm qua đã cùng mình triền miên cả đêm, trong lòng cũng thoáng dâng lên chút kích động.
Lúc hắn xoay người qua thì mới phát hiện ra...!làm gì có người nào.
Linh cảm cho hắn thấy có chuyện gì đó chẳng lành.
Hắn xốc chăn ngồi dậy, tìm kiếm khắp nơi trong phòng, không có bóng dáng ai cả, một chút vật dụng dư thừa cũng không có.
Trên giường vẫn còn lưu lại dấu vết ái muội đêm qua, người kia cùng hắn đắm chìm không bao nhiêu lần, mỗi lần người đó lên đ.ỉnh đều phát ra những âm thanh mê hoặc lòng người khiến hắn điên cuồng không thể dứt ra được.
Thiếu niên khóc nấc trong vòng tay hắn, thế nhưng vô cùng phối hợp cùng hắn, không có lấy nửa lời cầu xin hắn ngừng lại.
Mỗi lần hắn định buông tha cho cậu thì hai chân cậu lại quấn lấy eo hắn, eo cong lên nghênh đón hắn, miệng không ngừng hỏi hắn có hài lòng hay không?
Hắn đã gần như phát điên mà làm cậu không ngừng, mãi đến khi thiếu niên mềm oặt người không kêu lên nổi nữa hắn mới buông tha cho cậu.
Kiều Cảnh Nam nhếch môi, châm một điếu thuốc, "Có phải là hôm qua đã làm cậu ấy sợ quá nên trốn mất rồi không?"
Không vội, người là do tên bạn thân Âu Tĩnh Siêu tìm đến cho hắn, vậy thì chắc chắn sẽ tìm được thôi.
Nhưng mà hắn cũng thật đáng trách, cả tên của thiếu niên cũng không hề biết.
Sau này, hắn nhất định sẽ bù đắp cho cậu thật nhiều.
Chỉ tiếc là hắn đã tự tin quá sớm, một lần tìm này...!tìm đến tận năm năm vẫn chưa thể tìm được người.
...
Năm năm sau.
"Ông chủ, cho thêm một bát mì thịt bò."
"Có ngay, chú đợi một chút nha."
Đang là giờ ăn trưa nên tiệm mì khá đông khách, chủ quán vừa kiêm đầu bếp vừa kiêm luôn phục vụ bưng bê nên bận tới mệt bở cả hơi tai, không có lấy một giây nghỉ ngơi.
Vừa qua đợt khách buổi trưa cậu mới có thể ngồi xuống nghỉ một chút, lưng áo cũng ướt đẫm mồ hôi.
Thế nhưng trên mặt thiếu niên vẫn giữ nguyên nụ cười tươi tắn, so với năm năm trước khuôn mắt của cậu cũng không khác gì nhiều.
Có chăng chính là khí chất từ ngây ngô nhút nhát trở nên càng lúc càng ôn nhu dịu dàng hơn mà thôi.
Một chiếc xe màu đen sang trọng dừng lại trước cửa căn tiệm nhỏ, cậu đang bận dọn dẹp lau bàn nên vẫn chưa chú ý tới người đang bước vào.
Lúc nghe thấy tiếng bước chân cậu theo thói quen quay đầu nhìn ra cửa mỉm cười đón khách, "Hoan nghênh quý khách."
Nụ cười còn chưa kịp rạng rỡ đã nhanh chóng vụt tắt.
Trong số ba người vừa bước vào cửa tiệm, có một người cậu lập tức nhận ra...!anh ta...!tuyệt đối không nên xuất hiện ở chỗ này.
Hai chân của Thẩm Tư Vũ run rẩy đứng không vững, hai tay chống lên bàn để giữ cho mình không ngã xuống.
Người đeo kính đi bên cạnh nói với người đàn ông cao ngạo lạnh lùng đi ở giữa kia, "Kiều tổng, chung quanh đây rất kém phát triển, cũng có rất ít nhà hàng, tiệm mì này tôi được người địa phương giới thiệu qua, tuy nhỏ nhưng sạch sẽ, mùi vị cũng khá ngon nữa."
Kiều Cảnh Nam không mặn không nhạt gật đầu, tìm một bàn ở giữa tiệm ngồi xuống.
Lúc bọn họ đến đã qua giờ ăn trưa nên trong tiệm không có khách.
Lục Văn thấy ông chủ nhà mình hài lòng chịu ăn ở chỗ này mới thở ra một hơi, niềm nở gọi Thẩm Tư Thần đang đứng ngây ngốc ở cách đó không xa, "Ông chủ, cho ba bát mì đặc biệt."
"Có...!có ngay."
Không nhận ra, người đó không nhận ra cậu, tức là không phải đến để tìm cậu sao?
Thẩm Tư Thần lảo đảo đi vào bên trong chuẩn bị mì, cậu còn cố tình tìm một chiếc khẩu trang bịt mặt lại, nhất định không thể để anh ta nhận ra cậu.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhất Mực Cưng Chiều tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhất Mực Cưng Chiều, truyện Nhất Mực Cưng Chiều , đọc truyện Nhất Mực Cưng Chiều full , Nhất Mực Cưng Chiều full , Nhất Mực Cưng Chiều chương mới