TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngày hôm sau, Thẩm Tư Thần theo Kiều Cảnh Nam đi đón Thẩm Tư Vũ, lúc đến nhà Kiều Cảnh Vân cậu còn bất ngờ hơn cả nhóc con lúc mới đến, cậu mang theo mắt chữ A mồm chữ O đi dạo khắp nơi, nơi này so với ngôi biệt thự của Thẩm gia khi xưa cậu ở còn rộng hơn gấp mấy lần, nhìn có vẻ như còn sang trọng và hiện đại hơn rất nhiều.
Đột nhiên cậu thấy áp lực có hơi lớn, trước nay cậu chưa từng suy nghĩ thật kỹ về phương diện này, giữa cậu và Kiều Cảnh Nam có khoảng cách đặc biệt lớn, nếu như...!nếu như không có Tiểu Vũ...!có phải bọn họ sẽ không thể thuận lợi ở bên cạnh nhau như vậy không.
Thẩm Tư Thần đứng bên cạnh hồ cá ở sân sau, trầm tư suy nghĩ.
Phía sau đột ngột truyền tới cảm giác quen thuộc, vòng tay ấm áp bao bọc lấy thiếu niên, "Nghĩ gì mà nghiêm túc vậy?"
"Em đang nghĩ...!chúng ta hình như không xứng đôi."
Kiều Cảnh Nam lập tức đứng thẳng người, xoay mặt cậu lại đối diện với hắn, ánh mắt hốt hoảng thấy rõ, "Sao đột nhiên lại nghĩ như vậy?" Sau đó dường như nghĩ tới cái gì, hắn hơi hạ giọng, có chút mất mát, "Em cảm thấy...!tôi lớn hơn em quá nhiều tuổi sao?"
Hắn cũng từng nghĩ qua vấn đề này, thiếu niên xinh đẹp như hoa, trẻ trung tràn đầy sức sống, còn hắn...!hắn đã ngoài ba mươi, hơn cậu đến cả chục tuổi, cậu mặc quần áo thoải mái thoạt nhìn chỉ như thiếu niên mười mấy hai mươi, hắn thì lúc nào cũng áo vest, cà vạt, nhìn trưởng thành hơn cậu rất nhiều.
Kiều tổng có chút ngập ngừng, mặc dù hắn cảm thấy vẻ ngoài của mình cũng không tệ, bộ dáng tinh anh hơn người, nhưng nếu như thiếu niên thật sự chê hắn, thì hắn biết phải làm thế nào đây.
Khi yêu ai ấy mà, người ta chau mày một chút cũng khiến mình lo lắng không yên.
Dù hắn có là Kiều Cảnh Nam đi chăng nữa, thì đứng trước mặt cậu hắn vẫn lo được lo mất như bao người.
Thẩm Tư Thần mỉm cười, ánh mắt ngập tràn hạnh phúc.
Nhìn xem, người trước mặt lúc nào cũng chỉ sợ cậu không vui, cái gì mà xứng hay không xứng...!thực chất không tồn tại giữa bọn họ.
Cậu cũng rất tự ti về bản thân, nhưng cậu sẽ không vì vậy mà buông tay đoạn tình cảm này, nếu người ấy tình nguyện chờ đợi cậu, vậy cậu sẽ nỗ lực bước đến bên cạnh anh ấy.
Môn đăng hộ đối đối với những người thật sự yêu nhau thì chẳng có chút ý nghĩa nào, xứng hay không xứng không phải là ở vật chất hay địa vị, mà chính là bản thân có xứng đáng với tình cảm mà người kia dành cho mình hay không.
Thẩm Tư Thần nhón chân ôm cổ hắn, môi hôn khẽ chạm vào má trong sự ngỡ ngàng của Kiều Cảnh Nam, "Cảm ơn anh, vì đã bao dung và chấp nhận em."
Hắn theo bản năng vòng tay ôm thiếu niên vào lòng, "Đừng nói mấy lời ngốc nghếch như vậy nữa, về sau em chỉ cần nói thích tôi là được rồi."
Xém chút nữa là hù chết hắn rồi.
"Ừm, thích anh, vô cùng thích anh."
Thẩm Tư Vũ nắm tay Kiều Cảnh Vân đứng ở trong sân, nhìn cảnh tượng này mà ngậm ngùi lắc đầu, "Con mới rời khỏi nhà có một ngày, sao con cứ có cảm giác đã bị cướp mất ba ba rồi."
Kiều Cảnh Vân xoa đầu nhóc, "Làm sao có thể, con không những không bị cướp mất ba ba, mà còn có thêm một người ba yêu thương con."
...
Thẩm Tư Thần trở về ngoại thành, mở cửa quán mì một ngày cuối cùng, người trong vùng truyền tai nhau, vừa đến ăn mì, vừa nói lời tạm biệt với cậu chủ nhỏ dễ thương.
"Ài, người trẻ đến thành phố phát triển là tốt, chỉ tiếc là từ nay không được ăn mì mà Tiểu Thần nấu nữa."
"Đúng vậy, phòng khám của bác sĩ Hàn cũng đóng cửa rồi, giờ ông chủ Thẩm cũng dọn đi, cái khu này càng lúc càng quạnh quẽ."
Từ ngày Kiều Cảnh Nam đến đây, Hàn Kỳ không xuất hiện nữa, cậu có gửi tin nhắn cảm ơn anh ta, nhưng lại không có chút hồi âm nào.
Cậu cũng không quá đặt nặng trong lòng, Hàn Kỳ đối với cậu là ân nhân, cũng có thể coi như hàng xóm, bạn bè.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhất Mực Cưng Chiều tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhất Mực Cưng Chiều, truyện Nhất Mực Cưng Chiều , đọc truyện Nhất Mực Cưng Chiều full , Nhất Mực Cưng Chiều full , Nhất Mực Cưng Chiều chương mới