TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Kết quả cuối cùng là, nhà hàng do Thẩm Tư Thần hoàn toàn phụ trách, Kiều Cảnh Nam góp vốn, còn Âu Tĩnh Siêu là ông chủ trên danh nghĩa.
Âu thiếu cứ như vậy mất trắng một cái nhà hàng lẩu, đổi lại thì người bạn mấy chục năm tặng lại cho anh ta một nhà hàng Pháp ở vị trí đắt đỏ trong trung tâm thành phố.
Đây là lần đầu anh ta thấy Kiều Cảnh Nam đồng ý làm một vụ làm ăn thiệt thòi như thế này, biết làm sao được...!so với nụ cười của bảo bối trong lòng thì một hai cái nhà hàng đối với Kiều tổng chắc cũng chỉ như ngọn cỏ ven đường.
Kiều Cảnh Nam mang tâm lý có lỗ hay lãi thì cũng không sao, chỉ cần Thần Thần nhà hắn có chỗ chơi là được.
Còn Thẩm Tư Thần vẫn nghĩ là nhà hàng này còn có cả vốn của Âu Tĩnh Siêu, dù cho không phải là nhà hàng của cậu nhưng một khi đã nhận việc cậu chắc chắn sẽ cố hết sức mà làm.
Kiều tổng không ngờ vốn dĩ là chủ ý của hắn, rốt cuộc về sau người hối hận cũng chính là hắn.
Từ ngày có thêm phần công việc ở nhà hàng lẩu này, Thẩm Tư Thần bắt đầu bận rộn, ban ngày cậu đến giám sát thi công, từng vật trang trí, từng cái bàn cái ghế đều do đích thân cậu lựa chọn.
Ban đêm về nhà cậu lại lên mạng tìm tài liệu, nghiên cứu thị trường, xem khảo sát đánh giá của khách hàng để làm tư liệu tham khảo và không phạm phải những sai lầm tương tự.
Cậu còn đăng thông báo tuyển nhân viên, soạn ra tiêu chí, lên lịch phỏng vấn, hơn nữa còn phải tìm đầu bếp, công thức nấu, hạn định giá cả và lựa chọn phương thức kinh doanh phù hợp.
Thẩm Tư Thần không có kinh nghiệm gì về kinh doanh, trước kia cậu chỉ mở một quán ăn nhỏ, dựa vào hương vị và chất lượng để níu chân khách hàng, nhưng cậu biết rõ để kinh doanh một nhà hàng lớn ở trong thành phố đông đúc sẽ không đơn giản như vậy.
Lúc đầu khi Âu Tĩnh Siêu định mở nhà hàng, cái gì cũng giao cho cấp dưới làm, cuối cùng kết quả vẫn chưa đâu vào đâu, hầu như Thẩm Tư Thần phải làm lại từ đầu.
Bởi vì không có kinh nghiệm nên cậu phải vừa học vừa làm, cũng may Âu Tĩnh Siêu cho cậu mượn một trợ lý rất được việc, phần liên quan đến giấy tờ, pháp luật và ngay cả liên hệ chiến lược marketing cậu ta đều rất thông thạo, cậu chỉ cần lo việc liên quan đến trang trí và phục vụ trong nhà hàng.
Đã gần hai tuần trôi qua kể từ ngày Thẩm Tư Thần tiếp nhận công việc, Kiều Cảnh Nam tan làm đúng giờ về cũng không có mấy khi gặp được cậu, hắn và Tiểu Vũ ngồi trên bàn cơm, bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy trống vắng như thiếu một thứ gì đó.
"Tiểu Vũ, có phải con nhớ ba nhỏ của con rồi không? Hay là con gọi điện cho ba nhỏ của con, bảo em ấy về sớm một chút chơi với con đi."
Tiểu Vũ gặm miếng thịt gà trong miệng, nhóc chậm rãi ăn xong rồi mới trả lời, "Con cũng không phải đứa trẻ thích bám người, ba ba đang làm việc, con cảm thấy không nên làm phiền ba thì hơn."
Kiều Cảnh Nam đen mặt, trong lòng nghĩ có phải mình đang bị con trai mắng xéo là kẻ thích bám người, thích làm phiền người khác hay không?
Cuối cùng hắn kết luận: chắc là không đâu...
Ăn cơm xong hắn lại cùng Tiểu Vũ ra phòng khách ngồi xem phim hoạt hình, Thẩm Tư Thần không ở nhà, hắn không thể bỏ mặc bé con tự chơi một mình, hắn cũng muốn bồi đắp tình cảm giữa hai cha con, nhưng lại chẳng biết làm thế nào, vậy là hai cha con cứ im lặng ngồi cạnh nhau, cùng ăn cơm, cùng xem phim hoạt hình, xem như cũng là một phương thức ở chung hòa bình.
Trên tivi chiếu gì hắn cũng không biết, cứ ngồi thừ người ra cả buổi như thể cây hoa héo.
Cuối cùng bạn nhỏ Tiểu Vũ không chịu nổi nữa đành phải lên tiếng, "Ba Kiều à, nếu ba nhớ ba ba thì mau đi rước người về đi, ba đừng ở đây bày ra bộ dạng ủ rũ như vậy nữa, ba ba cũng đâu thấy được."
Kiều Cảnh Nam nhìn nhóc con, cười gian manh, "Nếu con đã nhờ vả thì...!ba đi đón người đây."
Nói rồi hắn đứng dậy, xoa đầu nhóc một cái rồi đi như bay ra cửa.
Thẩm Tư Vũ vuốt vuốt lại mái tóc vừa bị vò rối tung rối mù, nhóc lắc đầu ngao ngán, tiếp tục xem hoạt hình, miệng lẩm bẩm, "Người lớn đúng là khó hiểu."
Rõ ràng muốn đi đón người lại còn phải vòng vo tìm cớ rồi lấy nhóc ra làm lá chắn.
Thôi thì đành giúp một tay vậy, bởi vì nhóc muốn nằm yên tĩnh xem hoạt hình một mình, không muốn có một người mặt mày bí xị chốc chốc lại thở dài ở bên cạnh làm phiền đến tâm trạng xem hoạt hình của mình.
...
Kiều Cảnh Nam tự mình lái chiếc xe thể thao đắt đỏ mà hắn ít khi dùng đến thẳng nhà hàng, bên trong vẫn còn sáng đèn, mọi người vẫn còn đang tất bật làm việc, qua những ô cửa kính trong suốt nối tiếp nhau, hắn nhìn thấy thiếu niên vừa quan sát việc lắp đặt nội thất, vừa bàn bạc gì đó với kiến trúc sư.
Hôm này cậu mặc quần tây màu be nhạt, áo sơ mi xanh sẫm, dáng vẻ thoái mái lại có chút chững chạc.
Lúc làm việc cậu vô cùng chú tâm, đôi mắt sáng ngời, mặt mày nghiêm túc, dáng vẻ cũng rất tự tin, khác hẳn với thiếu niên mềm mại hay ngại ngùng trong lòng hắn.
Hắn nhớ lại khi trước lúc gặp cậu ở quán mì, hình như cậu cũng có dáng vẻ này.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhất Mực Cưng Chiều tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhất Mực Cưng Chiều, truyện Nhất Mực Cưng Chiều , đọc truyện Nhất Mực Cưng Chiều full , Nhất Mực Cưng Chiều full , Nhất Mực Cưng Chiều chương mới