TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nhất Niệm Chi Tư

Chương 35: 34


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

«Đáng ra hắn nên báo đáp tôi bằng tất cả mọi thứ của hắn»

Chỉ cần Nghiêm Thiện Hoa không tái khám, không lấy thuốc thì ban ngày hầu như Kỷ Thần Phong sẽ ở chỗ tôi. Để không làm cho bà ấy lo lắng, hắn cũng không cho đối phương biết tin mình đã từ chức ở bệnh viện thú cưng. Ở trong mắt Nghiêm Thiện Hoa thì chẳng qua chỉ là hắn đã qua kì thực tập, bắt đầu áp dụng thời gian làm việc từ mười đến sáu giờ.

Bình thường, Kỷ Thần Phong đến khách sạn vào khoảng mười giờ sáng, cho rùa đen ăn một chút rồi gọi tôi rời giường.

Nếu đêm hôm trước tôi nghỉ sớm thì sẽ dậy thuận lợi hơn một chút. Tuy nhiên, nếu đêm hôm trước tôi ngủ vào lúc bốn năm giờ sáng, thậm chí là vào buổi sáng thì việc rời giường sẽ biến thành một việc trắc trở – đối với tôi mà nói.

Trước giờ Kỷ Thần Phong không bao giờ gọi to, cũng sẽ không giống Đường Tất An là nếu gọi mà tôi không dậy thì cứ cách mười phút sẽ đến quấy rối tôi một lần, ong ong không ngừng như một con ruồi đáng ghét ở bên tai tôi. Hắn sẽ chỉ không ngừng hôn mép tóc tôi, dùng đôi môi mềm mại vuốt ve tai của tôi, khẽ gọi tên tôi nhiều lần. Nếu chiêu này vô dụng, hắn sẽ tiếp tục hôn cổ, lồng ngực, bụng dưới… Thậm chí là chỗ nào đó đang vô cùng phấn chấn vào buổi sáng của tôi.

Mấy cái trước tôi còn có thể chịu được một chút, nhắm mắt lừa hắn, cái cuối thì ngay cả thần tiên cũng không chống cự được. Rõ ràng vừa mệt vừa buồn ngủ nhưng lại chỉ có thể bị động trở nên hưng phấn, bị ép đổ một thân mồ hôi. Chuyện càng nguy hiểm hơn là đôi khi tôi hưng phấn quá còn phát sinh va chạm, mơ màng kéo hắn lên giường leo núi ban ngày.

Nhiều lần tôi cảm thấy trái tim sắp không xong, nảy sinh ảo giác có thể sẽ chạm đến cực hạn rồi nổ tung trong lồng ngực bất cứ lúc nào. Cho dù mỗi lần đều lên đỉnh bình an vô sự nhưng cảm giác mạo hiểm cửu tử nhất sinh như thế này vẫn làm cho lòng người sợ hãi.

Không phải tôi chưa từng nói với Kỷ Thần Phong, bảo hắn không cần cố hết sức gọi tôi rời giường đâu nhưng lại bị hắn dùng lý do làm cho cơ thể tôi khỏe mạnh để từ chối.

Tôi, cơ thể tôi, khỏe mạnh? Thế mà hắn cũng nói được. Nhịp tim mà cứ tiếp tục nhanh như vậy mới khiến tôi đoản mệnh đấy?

Cây to có thể bố thí chất dinh dưỡng cho dây tơ hồng để nó sinh tồn, đây là nghĩa vụ của kẻ bị kí sinh. Làm gì có chuyện dây tơ hồng đảo khách thành chủ, tham lam hấp thu chất dinh dưỡng?

Để ra oai phủ đầu hắn, cho hắn biết ai mới là người định đoạt chuyện đó, buổi tối tôi khóa trái cửa phòng, đồng thời còn mang nút tai. Ngày hôm sau, tôi ngủ một giấc đến xế chiều mới tỉnh. Tôi cứ tưởng Kỷ Thần Phong sẽ đang ngoan ngoãn chờ tôi ở ngoài cửa nhưng kết quả là đẩy cửa phòng ngủ ra chỉ thấy đồ ăn nguội ngắt ở trên bàn, không tìm thấy bóng dáng của Kỷ Thần Phong ở bất cứ đâu.

Sau khi Nghiêm Thiện Hoa bị bệnh, người nấu cơm trong nhà liền trở thành Kỷ Thần Phong. Đồ ăn của tôi đều do hắn làm sẵn ở nhà vào buổi sáng rồi dùng hộp giữ nhiệt mang tới. Giữa trưa lấy ra nhiệt độ vừa đủ, đến xế chiều thì sẽ trở nên vừa khô vừa cứng.

Tôi ngồi đối mặt với ba món ăn trên bàn chờ nửa tiếng, không thấy Kỷ Thần Phong quay về, cũng không có nhận được tin nhắn gì của hắn. Trước kia chuyện này sẽ bị tôi cho rằng là biểu hiện “chia tay”, tuyệt đối không gọi điện thoại, cũng không mở miệng giữ lại, không được thì đổi người khác. Nhưng mà… Kỷ Thần Phong cơ bản không có dự bị, hắn là độc nhất vô nhị, chỉ có một người. Ngoại trừ tiếp tục phí phạm thời gian và công sức ở trên người hắn ra thì tôi cũng không còn cách nào khác.

Vô cùng không muốn mà bấm gọi cho Kỷ Thần Phong, tôi đã nghĩ xong câu hỏi chất vấn, trong đầu thậm chí đã ném đồ ăn nguội lạnh đến bên cạnh chân hắn, để hắn xem nó có ra gì không.

Dù gì cũng là hai vạn tiền lương, sao có thể tùy tiện vứt bỏ người thuê mình chứ?

Bạn đang đọc bộ truyện Nhất Niệm Chi Tư tại truyen35.shop

Mới vang lên vài tiếng, Kỷ Thần Phong đã nhanh chóng nghe điện thoại.

“Cậu tỉnh rồi à?” Truyền đến với tiếng nói chuyện của hắn là tiếng mưa rơi ồn ào.

“Cậu đang ở đâu?” Tôi đứng dậy đi đến bên cửa sổ, phát hiện bên ngoài vậy mà lại đang mưa, mưa còn không hề nhỏ. Bầu trời âm u, tầng mây ở rất thấp.

“Trong văn phòng gần đây.” Dường như hắn đã đi đến chỗ khác, tiếng mưa rơi nhỏ hơn một chút: “Đúng lúc sữa bò trong tủ lạnh hết rồi, thừa dịp cậu đang ngủ nên tôi đi siêu thị mua ít đồ, không ngờ rằng trên đường trở về thì đột nhiên mưa to. Tôi không mang dù, tạm thời chỉ có thể vào trong văn phòng để tránh mưa, phải chờ mưa tạnh mới về được. Cậu thấy thức ăn trên bàn chưa? Dùng lò vi sóng hâm nóng hai phút là ăn được, không đủ thì trong tủ lạnh vẫn còn.”

Cơn mưa này trông có vẻ sẽ mưa rất lâu, nếu hai tiếng mà không ngừng thì hắn định ngây ra chờ hai tiếng à? Nếu tôi đã tỉnh rồi thì hoàn toàn có thể bảo tôi đi đón hắn. Sáng sớm đè tôi ra làm cái này làm kia không cảm thấy là gây phiền phức cho tôi, trời mưa lại không có ý định mở miệng để tôi đi đón hắn? Có đôi khi tôi dường như có thể đọc hiểu hắn, mò thấy tâm tư của hắn, có đôi khi lại như hoàn toàn không thể làm rõ là đến tột cùng thì hắn muốn làm cái gì.

“Gửi vị trí cụ thể của cậu cho tôi, tôi đi đón cậu.” Tôi nói.

Kỷ Thần Phong ở đầu dây bên kia yên lặng, cũng không vui vẻ đồng ý.

“Mưa lớn lắm, cậu ăn ít đồ trước đi đã…”

“Gửi tới, ngay lập tức.”

Quyết định của tôi luôn phải được đồng ý, không có chỗ cho hắn xen vào.

Bảo hắn ở nguyên chỗ đó chờ xong, tôi cấp tốc thay quần áo rồi hỏi lễ tân khách sạn cho mượn hai cây dù, vội vàng chạy tới vị trí địa điểm đó.

Mưa thật sự hơi lớn, tôi miễn cưỡng che ô đi trên đường, cứ như đang chui vào trong động Thủy Liêm. Hố ga không kịp thoát nước nên trên đường có không ít nước đọng. Ống quần ướt, giày da cũng ướt làm tôi lạnh đến mức muốn chửi tục.

Thật vất vả mới đến được nơi Kỷ Thần Phong tránh mưa, trên người tôi đã không còn mấy chỗ khô ráo. Đi hai ba trăm mét ngắn ngủi mà mệt như chạy marathon. Tôi vẩy nước trên dù, đứng ở dưới mái hiên tránh mưa có ba mặt thoáng gió, đến lúc này đã có chút hối hận vì sự lắm miệng của mình.

Hắn muốn chờ thì để hắn chờ đi, sao phải làm bộ quan tâm?

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhất Niệm Chi Tư, truyện Nhất Niệm Chi Tư , đọc truyện Nhất Niệm Chi Tư full , Nhất Niệm Chi Tư full , Nhất Niệm Chi Tư chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top