TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nhất Niệm Chi Tư

Chương 6: 5


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

“Ích kỷ là bản năng, tham lam là thiên tính”

***

Bố của Trịnh Giải Nguyên và Tang Chính Bạch vốn là đối tác kinh doanh, cũng vì mối quan hệ này mà tôi và Trịnh Giải Nguyên đã thường xuyên gặp nhau ngay từ hồi còn bé, rồi càng lớn càng chơi thân hơn.

Cậu ta nhỏ tuổi hơn tôi một chút, cả ngày chỉ biết lêu lổng, tụ tập ăn chơi với đám bạn bè. Bởi vậy, mỗi lần gặp Tang Chính Bạch, bố cậu ta lại sướng tớn lên như vớ được tri kỷ rồi còn thường xuyên nhắc đi nhắc lại chuyện về hai đứa con trai của hai gia đình, nói dai đến mức Tang Chính Bạch phát bực cả lên — ông ta chẳng cần ai “nhắc nhở” cho mình về độ vô tích sự của thằng ranh con ở nhà.

【Đến chơi không? Nay tôi bao tất. 】

Màn hình điện thoại hiển thị tin nhắn của Trịnh Giải Nguyên, cậu ta thay ảnh đại diện mới khiến tôi suýt không nhận ra.

Trong bức ảnh, Trịnh Giải Nguyên với mái tóc được nhuộm đỏ rực đang ngả người ngồi dựa ra sau nắp capo của chiếc siêu xe màu vàng, chiếc kính râm Aviator được đẩy ngược qua trán, ngón giữa gai mắt chĩa thẳng về phía máy ảnh một cách ngược ngạo, trông chẳng khác mấy thằng xã hội đen nghênh ngáo là bao.

Bảo sao Tang Chính Bạch luôn cho rằng cậu ta là người đã dạy hư tôi, nhìn từ đầu xuống chân chỉ thấy độc hai từ “bad boy” được in thẳng lên mặt.

Thật ra, gần hai năm nay chúng tôi đã không còn tụ tập với nhau thường xuyên như lúc trước nữa, tôi bỏ rượu, không thích ồn ào, không thích chơi xe, và cũng chẳng thích giao du với đám bạn của cậu ta. Giờ cậu ta vẫn đều đặn rủ tôi đi chơi, một phần là vì tình bạn cũ, mà chủ yếu hơn vẫn là do thói quen.

Tôi kéo thanh chat, đọc lại tầm mười tin nhắn cũ, tất cả đều là những cuộc trò chuyện giống nhau, mỗi lần Trịnh Giải Nguyên hỏi có đi chơi không, tôi đều đáp là “Không”, nhắn miết cũng thấy mệt.

Lần này tôi vẫn định từ chối, nhưng trước khi gửi tin nhắn thì lại đổi ý.

【Ở đâu? 】

Đằng nào có ngoan ngoãn ngồi rịt trong nhà hay không thì Tang Chính Bạch cũng đều mặc định là tôi ra ngoài lêu lổng, đã thế thì thà đi chơi còn hơn.

【Cuối cùng cũng mời được ông Phật này ra khỏi nhà rồi. 】

Chẳng mấy phút sau, Trịnh Giải Nguyên đã gửi địa điểm cho tôi, đó là hộp đêm mà trước đây cậu ta rất thích tới, nằm giữa trung tâm thành phố và chỉ mất hai mươi phút đi đường tính từ nhà của tôi.

Bạn đang đọc bộ truyện Nhất Niệm Chi Tư tại truyen35.shop

Tôi cầm áo khoác ra khỏi nhà, vì đường thoáng xe nên đến nhanh hơn năm phút so với dự kiến.

Tôi ném chìa khóa xe cho thằng nhóc đứng trước cửa làm công việc đậu xe cho khách. Vừa bước chân vào hộp đêm, hai bên thái dương tôi đã nhói lên bởi thứ âm thanh ồn ã.

Dù mới hơn mười giờ nhưng bầu không khí trong quán đã rất náo động, một đám trai gái nhảy nhót điên cuồng trên sàn nhảy, mùi thuốc lá nồng nặc hòa trộn với mùi rượu, cùng mùi từ các loại nước hoa không rõ nguồn gốc xộc vào xoang mũi khiến người ta cảm thấy buồn nôn.

Nhân viên phục vụ đã quen mặt tôi, cậu ta biết tôi chơi cùng hội Trịnh Giai Nguyên nên chưa cần ra hiệu đã dẫn tôi thẳng lên khu ghế rộng nhất trên tầng 2.

“Tang Niệm!” Trịnh Giải Nguyên ngồi đằng xa trông thấy tôi thì giơ tay chào.

“Anh Niệm!”

“Anh Niệm!”

Nhóm bạn xung quanh cậu ta phải có đến tầm chục người, trong đó có người tôi biết, và cũng có cả người tôi không quen, Trịnh Giải Nguyên chào tôi xong thì bọn họ cũng nhao nhao chào theo.

Đến Trịnh Giải Nguyên tôi còn chẳng bày ra nổi thái độ nhũn nhặn, huống gì là đám “đầy tớ” này của cậu ta. Không buồn đáp lại họ, tôi ngồi phịch xuống chiếc ghế kê đối diện với Trịnh Giải Nguyên rồi kêu phục vụ mang cho mình một chai nước có ga.

“Lâu lắm mới được gặp nhau, tôi còn tưởng ông hoàn lương rồi cơ.” Trịnh Giải Nguyên cầm hộp thuốc lá trên bàn đưa cho tôi.

“Dạo này bận.” Tôi rút thuốc lá điện tử trong túi ra, ý bảo cậu ta không cần đưa thuốc cho mình.

Cậu ta liếc nhìn điếu thuốc điện tử màu đen trên tay tôi, nhướn mày hỏi: “Cai thuốc lá à?”

“Ừ.” Tôi không giải thích nhiều, chỉ ngậm lấy đầu hút, hít vào một hơi cho luồng khí chảy tràn vào phổi, sau đó từ từ thở ra từ khoang mũi. Ngay lập tức, không khí ngột ngạt, khó chịu xung quanh được khỏa lấp bởi thứ mùi bạc hà nồng đượm.

Uống rượu, đấm đá, uốn éo cơ thể, hò hét theo điệu nhạc của DJ, Trịnh Giải Nguyên ngó xuống, nhìn đám đông ở tầng dưới bằng ánh mắt hào hứng, thân trên nhẹ nhàng lắc lư theo điệu nhạc với một vẻ khoái trá khôn cùng.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhất Niệm Chi Tư, truyện Nhất Niệm Chi Tư , đọc truyện Nhất Niệm Chi Tư full , Nhất Niệm Chi Tư full , Nhất Niệm Chi Tư chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top