TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương 162: Miếu hoang
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn thấy tòa miếu nhỏ có vẻ cũ nát, Nhất Minh liền nhớ tới một câu chuyện cổ xưa thú vị mà người dân ở Đông Phương trấn hay lưu truyền.
Câu chuyện nói là, đi đường vào ban đêm a, thà ngủ bên trong nghĩa địa còn an toàn hơn là nhập miếu hoang.
Mấy ngày hôm nay đi đường, Chúc Tình cũng có nghe những dân chúng hay nói như vậy, bây giờ, trước mắt nàng lại có một tòa miếu cũ nát, nếu nói không sợ thì đánh chết cũng không tin.
Nhưng dù vậy, mặt ngoài của nàng vẫn bất động thanh sắc, không hề có một chút biến hóa nào.
Nhất Minh nhìn thấy cô nàng này mặt ngoài trấn tĩnh như vậy, cũng không khỏi giơ ngón tay cái cho nàng một cái khen ngợi.
“Chúng ta phải nghỉ lại nơi này sao?” Chúc Tình nhìn thấy Nhất Minh giơ ngón tay cái về phía mình bỗng dưng có chút chột dạ, thanh âm nàng bình tĩnh như nước, nói.
“Đúng vậy a.
” Nhất Minh gật gật đầu nhìn sang cô nàng cười nói, “Thế nào, Chúc Tình cô nương sợ sao?”
Chúc Tình nghe vậy liền hít sâu một hơi, nàng không tin cái câu chuyện cổ xưa gì đó thật sự xảy ra điều gì, liền thoải mái nói: “Đương nhiên là không rồi, người tu luyện như chúng ta có gì phải sợ, Nhất Minh huynh đệ cứ nói đùa, hahaha.
”
Nhìn thấy cô nàng cười vô cùng miễn cưỡng, Nhất Minh cũng không có nói cái gì, hai người dẫn ngựa vào bên trong miếu hoang cột ở một bên, dù sao thì nơi này cũng có không ít dã thú đi săn vào ban đêm, cột ngựa bên ngoài không an toàn cho lắm.
Hai người đi vào bên trong tòa miếu hoang quan sát một vòng, lập tức, một cỗ gió lạnh thấu xương thổi “vu vu vu vu” xuyên qua từng hàng cây thổi thẳng vào bên trong tòa miếu đánh tới.
Nhìn hoàn cảnh xung quanh, cả tòa miếu cũ nát không chịu nổi, mạng nhện giăng đầy khắp nơi trên các góc cạnh, bên trên còn có không ít gỗ mục nằm sập xệ phía trên, dường như muốn rơi xuống đồng dạng.
Chính giữa miếu còn có một tòa giống như tượng phật đứng sừng sững nơi đó, nước sơn bên trên cũng đã rơi xuống bong tróc ra từng mảng lớn, các khe hở cánh tay đều đã bị mạng nhện giăng đầy trên đó.
Tượng phật này ánh mắt nhìn chăm chăm về phía dưới, Nhất Minh nhìn thẳng vào đôi mắt của tòa tượng phật này liền có cảm giác nó đang nhìn chính mình đồng dạng.
Bất kỳ hắn đứng bên trái hay là bên phải, đều cảm nhận được tòa tượng phật này nhìn chăm chăm chính mình, lộ ra thập phần quỷ dị.
Xem hết thảy những thứ này, Chúc Tình không khỏi rùng mình một cái!
“Kích thích!” Nhất Minh nhếch miệng cười một tiếng.
Nhất Minh xuất ra một đống cỏ cùng hai chậu nước đặt kế bên hai con ngựa, nhìn thấy những này, hai con ngựa đều vui vui vẻ vẻ đi đến bắt đầu gặm từng ngụm từng ngụm, trông vô cùng ngon lành bộ dáng.
Làm xong những này, Nhất Minh cùng Chúc Tình tìm một khu vực trống trãi, bắt đầu đem tro bụi quét sang một bên, lộ ra một khu vực sạch sẽ trên mặt đất.
“Để ta ra ngoài chặt một chút cây nhóm lửa, cô nương cứ chờ một lát.
” Nhất Minh nhìn sang Chúc Tình đang lom khom dọn dẹp, mở miệng nói.
Chúc Tình nghe vậy trong lòng liền dâng lên một cảm giác không tốt, kêu nàng ở lại nơi này một mình, quả thật là không giảng đạo lý!
Nàng nuốt một ngụm nước bọt, hắng giọng một cái, giả bộ trấn tĩnh nói: “Trời tối như vậy, một mình huynh ra ngoài không an toàn, hay là ta cùng với huynh đi có gì chiếu ứng lẫn nhau.
”
Nghe nói lời này, Nhất Minh liền hiểu cô nàng này đang sợ ma đây mà, hắc hắc.
Hắn cũng không có định đùa giỡn một cô nương để làm gì, liền cười ha hả nói: “Chúc cô nương không cần phải sợ, ta chặt những cây gần bên đây, cũng không có đi xa cái gì, cô nương cứ yên tâm ở lại là được.
”
“Hừ, ta nói ta sợ lúc nào!” gương mặt Chúc Tình đỏ bừng, nhưng vì là ban đêm cho nên cũng không có nhìn ra cái gì, giọng điệu có vẻ tức giận nói: “Được rồi, huynh đi sớm về sớm, trời tối thế này đi lại giữa rừng cũng không an toàn.
”
“Được.
” Nhất Minh gật gật đầu sau đó hướng ra phía ngoài miếu bước đi.
Chúc Tình nhìn thấy bóng hình Nhất Minh biến mất vào bên trong bóng đêm liền dâng lên một loại cảm giác e sợ.
Nàng nhìn xung quanh một vòng không hề thấy bất kỳ người nào nữa, tâm liền sinh ra một loại cảm giác sợ hãi, nàng không chút nghĩ ngợi liền tiến về hai con ngựa đi đến.
Chúc Tình chợt nhớ ra cái gì, liền gom góp những mảnh gỗ vụn xếp thành một đống trước mặt, trong tay liền xuất hiện một tấm phù vung ra một cái, một ngọn lửa từ trong tấm phù bốc cháy mà ra, hướng thẳng về phía đống gỗ vụn bay đến.
Nhìn thấy ngọn lửa bắt đầu cháy lên, nàng liền thở phào một hơi!
Bận rộn xong những này, bên ngoài không biết khi nào đã rơi xuống từng giọt tí tách mưa nhỏ.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhục Thân Thành Thánh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhục Thân Thành Thánh, truyện Nhục Thân Thành Thánh , đọc truyện Nhục Thân Thành Thánh full , Nhục Thân Thành Thánh full , Nhục Thân Thành Thánh chương mới