TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương 253: Trạm dịch chuyển
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Một đường thuận lợi tiến về khu ổ chuột bên ngoài, Nhất Minh dự định mang Chúc Thiên Hà vào bên trong, hắn cũng không thể để một tiểu cô nương đứng một mình ở bên ngoài được, nhưng có một chút phân vân là, bên trong hôi thối như vậy, đứng ở bên ngoài cũng có thể ngửi thấy mùi hôi, điều này đối với một tiểu cô nương không tốt lắm a.
Ngay lúc Nhất Minh lưỡng lự thời điểm, một thanh âm từ bên trong vọng ra bên ngoài: “Công tử đến rồi a!”
Chỉ thấy một lão già lọm khọm tay chống lấy một cái quải trượng từ từ bước ra, phía sau còn đi theo ba người thanh niên, trên mặt người nào người nấy đều tỏ ra rất là hung tợn, ít nhất là đối với góc nhìn của Chúc Thiên Hà chính là như vậy.
Nàng không biết ca ca dẫn mình tới nơi này là vì cái gì, chẳng lẽ, ca ca định đem mình mang đi bán cho mấy tên này hay sao?
Nàng cũng chỉ mới sáu tuổi mà thôi, trong thế giới này có rất nhiều “người xấu” làm những chuyện buôn bán người thế này, đặc biệt là những người có thân hình cao lớn tựa như yêu thú đồng dạng, trong mắt của nàng, những người này so với đám người thú kia cũng không có khác biệt gì với nhau.
Nghĩ tới đây, Chúc Thiên Hà lấy đôi mắt tràn đầy sợ hãi nhìn lấy Nhất Minh, một bộ sợ hãi dáng vẻ từ trên cao nhìn xuống, đôi tay nhỏ nắm chặt lỗ tai của hắn, khiến hai tai của hắn đỏ chót không thôi.
Cảm nhận được điều này, Nhất Minh cười cười an ủi nàng một chút: “Không có việc gì, ta đến đây đón người mà thôi, ta không có ý định làm hại muội, đừng quá lo lắng!”
Một tiểu hài tử lần đầu đối mặt với những người xa lạ, hơn nữa trên người còn toát ra vẻ “nguy hiểm” như vậy, điều này khiến nàng sợ hãi là việc bình thường vô cùng.
Lão giả lọm khọm nhìn thấy trên lưng vị thiếu niên còn cõng theo một tiểu nữ hài, điều này khiến lão có chút bất ngờ, không biết đây còn con cháu nhà ai, nhìn vào dễ thương như vậy, hẳn không phải là…
Nhìn thấy lão giả đang lấy ánh mắt kỳ lạ nhìn lấy chính mình, Nhất Minh cũng không có giải thích, chỉ là mỉm cười nói một câu: “Chúng ta lên đường thôi.
”
Thế là lão giả cùng Nhất Minh cõng theo Chúc Thiên Hà đi đến trạm dịch chuyển, không thể không nói, tại trong thành này có tổng cộng năm cái trạm dịch chuyển, phân chia ở bốn hướng của thành Liễu Tây, bình thường võ giả đều sẽ không dùng tới những trạm dịch chuyển này, mà bản thân sẽ tự hành phi ngựa di chuyển.
Không vì cái gì khác, chỉ vì chi phí cho mỗi lần dịch chuyển không phải bình thường võ giả có thể gánh nổi, mặc dù chỉ là 100 khối hạ phẩm linh thạch, nhưng đối với tầng dưới chót võ giả mà nói, đây là một bút khổng lồ tài nguyên rồi.
Từ khu ổ chuột đi tới trạm dịch chuyển đại khái cũng mất gần một ngày thời gian, với tốc độ của Nhất Minh mà nói, nếu hắn có thể lướt trên không trung thì không cần nhiều thời gian như vậy, nhưng hiện tại không giống a, trong thành không cho phép ngự không trên cao, cho nên hắn đành phải cưỡi ngựa để đi đường.
Trên đường đi gặp qua không ít chủng tộc trong thành, có lúc Nhất Minh nhìn thấy một tên tu sĩ so với Nhân tộc cũng không khác là bao nhiêu, nhưng khí tức trên người lại âm lãnh vô cùng, chiếu theo hiểu biết của hắn, đây chắc hẳn là Ma tộc không sai.
Trên người của Ma tộc có một loại khí tức hoàn toàn trái ngược với Nhân tộc, nếu nhìn ở bề ngoài thì không cách nào phân biệt ra được, chỉ khi nào khí tức trên người bộc phát ra thì mới có thể nhận ra, nhưng phần lớn Ma tộc đều ẩn đi khí tức của mình, rất ít khi bộc lộ khí tức ở lãnh địa của Nhân tộc.
Mà người vừa rồi, hẳn là vừa mới tấn thăng cảnh giới đi, khí tức trên người còn chưa thể ổn định lại được, khiến cả một khu vực như rơi vào hầm băng, Nhất Minh cảm nhận được điều này liền ngay lập tức điều động khí huyết bao trùm lại Chúc Thiên Hà.
Khí tức của tu sĩ đối với một phàm nhân như nàng mà nói tựa như độc dược đồng dạng, nếu không có khả năng bảo vệ, e rằng nàng phải chết không phải nghi ngờ, chính vì thế mà Nhất Minh mới bộc phát ra khí huyết bảo vệ bản thân nàng vào bên trong, miễn cưỡng có thể để nàng hô hấp bình thường.
Nhất Minh cùng lão giả cũng nhanh chóng phi ngựa rời khỏi khu vực này, đợi đến khi chạy tới trạm dịch chuyển cũng đã là trời tối, không thể không nói, mấy hôm nay hắn toàn ở bên trong gian phòng bế quan, không có đi ra bên ngoài quan sát bầu không khí ban đêm ở trong thành.
Nơi này cho dù là ban ngày hay ban đêm đều vẫn náo nhiệt như vậy, xung quanh mặc dù không có đèn, nhưng đối với tu sĩ mà nói, có đèn hay không cũng không có ảnh hưởng cái gì, nếu có ảnh hưởng, đó chính là đối với những võ giả bên dưới ảnh hưởng.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhục Thân Thành Thánh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhục Thân Thành Thánh, truyện Nhục Thân Thành Thánh , đọc truyện Nhục Thân Thành Thánh full , Nhục Thân Thành Thánh full , Nhục Thân Thành Thánh chương mới