TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương 89: Suy đoán
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Tuyên Nhạc vừa đến đây không bao lâu, cho nên hắn cũng không biết được Nhất Minh lực lượng khủng bố đến mức nào, hắn chỉ nhìn thấy Nhất Minh hiện tại thương thế đầy người mà thôi, đối với hắn mà nói, một tên bị thương sắp chết thế này bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng đắc thủ.
Một đám võ giả đi theo cũng không dám lên tiếng ý kiến cái gì, bọn hắn dù sao cũng là lấy Tuyên Nhạc làm đầu, trong tất cả các thủ hạ của Thiết Trọng, Tuyên Nhạc được xem là một trong những người có năng lực làm việc không sai, rất được Thiết Trọng trọng tâm bồi dưỡng.
Mặc dù cách Tuyên Nhạc khiêu chiến một người trọng thương thế này không phải là chính nhân quân tử gì, nhưng đối với hắn mà nói, mệnh lệnh của công tử là trên hết!
Mặc kệ có phải là chính nhân quân tử hay không, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ mà công tử giao phó, mọi thứ còn lại đều không đáng nhắc tới.
Nghe câu hỏi của Nhất Minh, Tuyên Nhạc mặt không đổi sắc gật gật đầu nói: “Không sai, chỉ cần một mình ta là đủ!”
“Hahaha, ngươi mang theo nhiều người như vậy mà lại đơn độc khiêu chiến ta, có phải hay không đối với đám người kia quá bất công rồi đi? Nếu ta đoán không lầm thì ta được treo thưởng 500 khối ah? Một mình ngươi khiêu chiến ta thì đám người kia lấy cái gì mà húp?”
Nhất Minh cười to một tiếng liếc nhìn sang đám người sau lưng giọng điệu bình thản, nói.
“Hừ! Ngươi không cần phải cố ý chia rẽ chúng ta, chuyện ta làm đương nhiên bọn hắn không hề có ý kiến gì, với lại, ta cũng không hề nói là mình không cho bọn hắn chỗ tốt, ngươi vẫn là lo cho chính bản thân mình đi.” Tuyên Nhạc nghe được ý châm chọc bên trong lời nói của Nhất Minh, hắn không khỏi hừ lạnh một tiếng, nói.
“Haha, bản thân ta ngươi không cần phải quan tâm, ngươi đã khiêu chiến ta thì ta không lý nào lại từ chối cả, nếu đã là “công bằng” một trận chiến, ngươi hẳn là để bọn họ rời xa một chút ah?
Nếu không khi ta giết ngươi bọn hắn lại không nhịn được há miệng ngoạm ta một cái thì thật khiến thiên hạ chê cười!” Nhất Minh lau đi một vệt máu tươi trên khóe miệng cười cười, nói.
Nghe vậy, Tuyên Nhạc cũng không có ý kiến cái gì, với tu vi cửu trọng của hắn không lẽ đánh không lại một tên bát trọng hay sao? Hơn nữa tên tiểu này lại còn bị thương nặng như thế!
Hắn quay sang đám người phân phó một tiếng: “Các ngươi lập tức lui cách xa một chút.”
Một đám võ giả nghe vậy liền thần sắc có chút lo lắng, có một tên không vui đứng ra nói: “Đại ca, tại sao lại không đem hắn cầm xuống, lại còn khiêu chiến hắn làm cái gì? Hơn nữa, nếu như đám người chúng ta lui xa ra ngoài, lỡ như tên tiểu tử này sử dụng cái gì đó ám chiêu, chúng ta không thể kịp thời ngăn cản hắn ah!”
Nghe vậy, Nhất Minh liền cười to một tiếng, châm chọc nói:
“Ta nói mà! Các ngươi chẳng qua là một đám tiểu nhân, vô sỉ, phế vật mà thôi.
Ngay cả dũng khí khiêu chiến một tên trọng thương như ta cũng không có!
Thiết gia a Thiết gia, chậc chậc chậc, thật khiến cho người ta nhìn bằng một con mắt khác ah! hắc hắc.”
Một đám võ giả ở bên ngoài cũng nghe được những lời này trong lòng âm thầm nở hoa, kém chút nữa là bọn hắn vỗ tay khen hay! Nhưng lý trí nói cho bọn hắn biết Thiết gia không chọc nổi!
Tuyên Nhạc nhìn xem một đám võ giả không nghe theo mình phân phó lập tức trong lòng không vui, thần sắc có chút khó coi trầm giọng nói: “Ngươi không nghe ta nói cái gì hay sao? Hay ngươi định để mặt mũi của ta ném vào đống cứt ngươi mới vừa lòng hả dạ?”
Nhìn thấy đại ca tâm tình biến đổi, Phân Chúc thầm hô một tiếng “Không tốt!” lập tức đứng ra nói:
“Đại ca bớt giận, tiểu tử này là chẳng qua là lo lắng cho đại ca mà thôi chứ hắn không hề có ý gì khác, ta lập tức mang bọn hắn rời đi ngay.”
Một đám võ giả sau lưng cũng nhìn ra được Phân Chúc thủ lĩnh lại đối với Tuyên Nhạc đại ca có phần e ngại khiến bọn hắn không hiểu ra sao, nhưng bọn hắn cũng không có ý định phản đối thêm ý tứ, cả đám thành thành thật thật lui về phía sau.
Trên đường lui lại, có một tên thất trọng võ giả nhịn không được lên tiếng hỏi: “Phân Chúc thủ lĩnh, ngươi tại sao lại thỏa hiệp như vậy ah?
So sánh tu vi, thủ lĩnh cùng vị kia cũng không có sai biệt lắm, chúng ta người đông thế mạnh, cứ việc lao lên chém giết hắn là xong việc rồi, cần gì phải rắc rối như vậy đâu?”
Phân Chúc nhìn lấy tên võ giả này thở dài một cái nói: “Các ngươi làm việc dưới trướng của ta nên cũng không có nghe nói đến tên Tuyên Nhạc này cũng là bình thường sự tình.
Ta cũng không có ý định giải thích nhiều, hắn muốn làm cái gì thì cứ để hắn làm cái đó, việc này chúng ta hoàn toàn không quản được, cũng không cần phải quản.”
“Thế nhưng, nếu hắn đơn độc chém giết tên Nhất Minh kia, chẳng phải chúng ta cũng không có cái gì để ăn hay sao?” tên võ giả trong lòng không vui tiếp tục nói.
“Ngươi nghĩ tên Nhất Minh kia dễ giết như vậy hay sao?” Phân Chúc cũng không có trả lời câu hỏi của hắn mà hỏi ngược lại một câu.
Cả đám nhất thời không hiểu ra sao, thần sắc nghi hoặc vô cùng có người nhịn không được lên tiếng hỏi: “Tên Nhất Minh kia nhìn kiểu gì cũng là người sắp chết dáng vẻ, chẳng lẽ như vậy còn không dễ giết?”
Bạn đang đọc bộ truyện Nhục Thân Thành Thánh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhục Thân Thành Thánh, truyện Nhục Thân Thành Thánh , đọc truyện Nhục Thân Thành Thánh full , Nhục Thân Thành Thánh full , Nhục Thân Thành Thánh chương mới