TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Dương thị, tổ trọng án trong phòng hội nghị, Lâm Hinh nghiêm túc đem một chồng tư liệu về Lục Hồng Vân chỉnh tề mà bày ở trên bàn.
Mắt thấy bốn người cảnh sát đang lục tục tiến vào trong phòng hội nghị, nàng liền đem tư liệu phân phát cho mỗi người.
"Này đó là tài liệu đều là ta kiếm được từ trên mạng.
Chính là, đồ vật kiếm được từ trên mạng chưa chắc tất cả đều là sự thật, cho nên ta muốn để hai người để lưu lại Dương Thị, hỗ trợ tìm kiếm tòa soạn hoặc phóng viên năm đó đã phóng vấn về việc Lục Hồng Vân bị trung học Công Giáo khai trừ.
Còn lại hai người cần thiết cùng ta bay trở về thành phố Long, hỗ trợ điều tra rõ ràng ngọn nguồn việc này."
Lâm Hinh sau khi nói xong, ánh mắt sắc bén quét về phía mọi người.
"Cho nên vẫn là như cũ, Hành Tây cùng Hoa Mai, hai người sẽ đi theo ta.
Còn lại tiểu Anh cùng tiểu Kiệt, hai người ở lại Dương thị đi."
Mọi người theo sự phân phó mà bắt đầu làm việc.
Đêm đó, Lâm Hinh mang theo Dương Thông và Hoa Mai cùng bay trở về thành phố Long.
"Nơi này nhỏ nên cũng không có gì khách sạn, chỉ có phòng giá rẻ, mọi người tạm chấp nhận vài hôm đi, chi phí dừng chân tại Dương thị ta sẽ chi trả." Lâm Hinh nói.
"Không có việc gì, trước mấy ngày ta cũng ở nơi này, hoàn cảnh cũng không đến nỗi tệ." Dương Thông nói.
"Như vậy Hoa Mai liền làm ơn ngươi." Lâm Hinh vỗ vỗ đầu vai Dương Thông.
Trước buổi sáng, Lâm Hinh đi đến khách sạn mà hai người đang ở, nàng mượn chiếc xe của ba chở bọn họ đến một quán mì nhỏ gần đấy để ăn bữa sáng.
Bởi vì trong tiệm nhiều người, không có phương tiện nói đến vụ án, cho nên đề tài của ba người đều vòng quanh địa phương này.
Thành phố Long xem như quê quán của Lâm Hinh, nàng ở chỗ này ít nhất sinh sống mười một năm, đối vùng này cực kì quen thuộc, mãi cho đến khi xin ghi danh ở cảnh giáo, nàng mới rời đi nơi này.
"Nơi này người rảnh rỗi rất nhiều, chờ lát nữa trở lại cục cảnh sát, ta tự nói với mọi người về hoạt động điều tra của hôm nay."
Lâm Hinh ăn no, cầm lấy một tờ khăn giấy để bên bàn, xoa xoa miệng.
Ba người đi tới cục cảnh sát thành phố Long, những cảnh sát khác biết địa vị của bọn họ nên cũng không dám lười biếng, mọi người đều đang vội vàng cúi đầu làm việc.
Lâm Hinh đưa Dương Thông cùng Hoa Mai đi đến phòng hồ sơ, đóng cửa lại.
"Nếu mỗi ngày đều mang theo thái độ nghiêm túc làm việc như vậy, có lẽ vụ án có thể thiếu phát sinh một chút." Lâm Hinh đột nhiên nói.
Dương Thông cùng Hoa Mai liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó nhìn về phía Lâm Hinh, không rõ ý đồ của nàng.
Lâm Hinh cười hỏi: "Hành Tây, ngươi xem hôm nay thái độ của mọi người trong cục cảnh sát có gì khác so với mấy ngày trước?"
Dương Thông bừng tỉnh nói: "Xác thật cần cù hơn nhiều."
Lâm Hinh nói: "Dựa vào nguyên nhân gì mà lại đột nhiên đổi tính, ta nghĩ các ngươi đại khái cũng hiểu.
Cho nên, ta hy vọng sẽ không xuất hiện loại thái độ này trong tổ chúng ta."
Nàng ngừng lại một chút, nói: "Ngươi nhìn cảnh sát Nhan xem, khi nào chân chính đi vào trong cục thì có lẽ chỉ có trời cao mới biết được."
Lâm Hinh kéo ra bên cạnh ghế dựa, ngồi xuống: "Được rồi, trở lại chuyện chính.
Hoạt động của hôm nay là muốn đưa ra nghi vấn cùng với hiểu biết quá khứ của Lục Hồng Vân, này đó tin tức tương đối riêng tư, chỉ có giáo viên dạy chung trường với nàng năm đó mới có thể biết được rõ ràng."
"Chính là hai mươi năm đã qua đi, những giáo viên này có mấy người có lẽ cũng đã về hưu, có chút người lại bị điều đi ở các trường trung học khác hoặc là cũng đã qua đời.
Cho nên, chúng ta cần thiết kiểm chứng lại hai mươi năm trước rốt cuộc có vị giáo viên nào đã từng là đồng nghiệp của Lục Hồng Vân.
Hành Tây, chuyện này liền giao cho ngươi đi tra, ngươi thấy thế nào?"
Dương Thông gật đầu: "Tốt, giao cho ta đi."
Lâm Hinh nói: "Thời điểm quan trọng, ngươi cũng có thể đối bọn họ đề ra nghi vấn."
Dương Thông hiểu ý, hắn mượn trong cục một chiếc xe hơi, bắt đầu đi điều tra.
Lâm Hinh thấy hắn đi xa mới quay đầu nói với Hoa Mai: "Ngươi với ta cùng nhau, chúng ta đến nhà Ngô Thân uống ly trà."
Hoa Mai gật gật đầu, mang lên túi xách cùng với Lâm Hinh đi đến nhà Ngô Thân.
"Lâm tỷ, ngươi biết được nhà Ngô Thân ở nơi nào?" Hoa Mai ở trong xe hỏi.
Lâm Hinh nhìn nàng một cái, cảm thấy vấn đề mà tiểu cô nương này hỏi rất là đáng yêu, nàng vừa vào tổ trọng án được một năm, còn rất là non nớt, nhưng được cái chịu thương chịu khó, là một cô nương tích cực.
"Ta lớn lên ở chỗ này nha.
Hơn nữa, Ngô Thân là hiệu trưởng của một trường trung học có danh có tiếng, cho nên trên đường tùy tiện hỏi người nào đó thì mọi người đều biết hắn ở đâu." Lâm Hinh nói.
"Vậy a..." Hoa Mai bừng tỉnh.
Lâm Hinh nở một nụ cười nhàn nhạt, liền lần nữa nghe thấy Hoa Mai mở miệng: "Lâm tỷ, ta thật sự ngốc, hỏi một vấn đề đơn giản như vậy."
Lâm Hinh nói: "Học hỏi kinh nghiệm nhiều một tý là được."
Nàng lại ngầm suy nghĩ nếu như Hoa Mai gặp phải Lãnh Du cái kia ma đầu, nói không chừng đã bị loại từ lâu rồi.
Trong mắt của nữ nhân kia thì một hạt cát cô ấy cũng chịu không được.
Xe dừng lại trước cửa một dinh thự, cửa sắt dày nặng, tường trắng ngói đen, thoạt nhìn ra vẻ cũng rất nghiêm nghị.
Lâm Hinh cùng Hoa Mai xuống xe nhìn vào bên trong, chỉ thấy bên cạnh ngôi nhà là một bãi cỏ xanh ngát, đường đi trên mặt cỏ được xây dựng từ đá cuội, bên cạnh đặt một chiếc bàn gỗ nhỏ thêm vào mấy chiếc ghế, trên bàn còn có một cái ấm trà và một cái chén trà nhỏ.
Lâm Hinh nhấn xuống chuông cửa, không bao lâu liền thấy một người phụ nữ trung niên ra mở cửa, sau đó đi đến trước cửa sắt, cách cửa sắt hỏi: "Xin hỏi hai người tìm ai?"
Trong thanh âm của nàng mang điểm thanh thúy không giống với những người phụ nữ cùng tuổi thường có.
Lâm Hinh từ trong túi lấy ra thẻ cảnh sát giơ lên, sau đó nói: "Ta là cảnh sát Lâm, tới điều tra về việc phát hiện được hài cốt của nữ ở trường trung học Công Giáo vào mấy hôm trước.
Ta muốn gặp hiệu trưởng Ngô để hỏi thêm chút chuyện."
"Thì ra là cảnh sát, vào đi.
Chồng của ta cũng có nhắc tới chuyện này, hắn đã đến tuổi này còn gặp phải vụ án mạng như thế này nên rất là lo lắng." Người phụ nữ đáp.
Nàng mở cửa làm Lâm Hinh và Hoa Mai cùng tiến vào.
Lâm Hinh đi ngang qua chiếc bàn nhỏ có đặt ấm trà trên đó, nhìn thấy có khói trắng lượn lờ toát ra từ miệng ấm trà, thầm nghĩ là vừa rồi có người vừa ngồi ở chỗ đấy.
Người phụ nữ nói các nàng ngồi chờ ở sô pha trong phòng khách, sau đó đi vào trong phòng gọi: "Lão công, bên ngoài có hai cảnh sát đến, nói là muốn hỏi thăm về chuyện án mạng ở trường học."
Lâm Hinh ngẩng đầu nhìn cách bài trí ở trong phòng, đồ vật không nhiều lắm, rất là đơn giản.
Trên tường còn treo mấy bức ảnh, đều được đóng khung.
Bức ảnh ở giữa là hình cưới của Ngô Thân với người phụ nữ trung niên lúc nãy, hai bức bên cạnh là hình tốt nghiệp của một nam một nữ, chắc là thuộc về hai đứa con của Ngô Thân.
Còn lại mấy bức đều là vẽ sông núi, xem ra Ngô Thân cũng rất thích mấy kiểu tranh này.
Không lâu sau, một người nam trung niên đi ra từ trong phòng, trên mặt của hắn treo một bộ hòa ái mỉm cười thêm chút nho nhã khí phái, còn đeo thêm một cặp mắt kính gọng vàng, hơn nữa quần áo sạch sẽ, làm cho mọi người có cảm giác nhẹ nhàng thoải mái.
Hắn cũng không nóng nảy, hành động chậm rì rì mà đi tới.
Bạn đang đọc bộ truyện Nói Tình Nói Án tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nói Tình Nói Án, truyện Nói Tình Nói Án , đọc truyện Nói Tình Nói Án full , Nói Tình Nói Án full , Nói Tình Nói Án chương mới