TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nụ Hôn Của Tù Nhân

Chương 12: 12


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Cảnh ngục nói huyên thiên gì đó, ồn ào nhốn nháo nghe không rõ, tôi cúi gục đầu, muốn chui xuống dưới đất nhưng một đôi tay đè lên vai, tôi run cầm cập.

Âm thanh lửng lơ trên đầu nói gì đó với cảnh ngục mà tôi nghe không hiểu, Adam ôm tôi lên, tay vòng qua gối bế ngang tôi ôm vào lòng anh ta.

Làn hơi quen thuộc cận kề, thậm chí tóc còn sượt qua cằm đối phương, lúc nói chuyện giọng anh ta như dán sát vào tai tôi.

Tôi sợ muốn chết, sức nặng cơ thể được cánh tay anh ta gánh chịu, tôi sợ cánh tay đang nâng mình lên cao rồi sẽ quăng mình xuống dưới, hoặc là vô tình bẻ gãy xương tôi.

Mọi âm thanh bên ngoài đều trở thành tạp âm ầm ĩ, tai ong ong, nhưng không rảnh lắng nghe, toát mồ hôi lạnh bất an phỏng đoán Adam tính làm gì.

Đáng lẽ Adam không xuất hiện tại đây mới đúng, Chiêm Nhận nói tôi phải nghĩ cách để anh ta bị nhốt vào phòng giam riêng, nhân lúc đối phương vắng mặt có thể thuận lợi bỏ trốn.

Nhưng anh ta đã nhìn thấu, ra khỏi phòng tạm giam, phát hiện tôi bỏ trốn.

Điều tồi tệ hơn là tôi còn bỏ trốn thất bại.

Adam có tức giận không?

Anh ta có đánh tôi không?

Anh ta có trách tôi lừa anh ta rồi trừng phạt tôi không?

Bạn đang đọc bộ truyện Nụ Hôn Của Tù Nhân tại truyen35.shop

Tôi không chắc được cái nào trong những suy đoán này, đầu óc trống rỗng, bấy giờ mới phát hiện giọng cảnh ngục đã biến mất, xung quanh không còn ai, vách tường đen kịt và lưới sắt ngày một gần.

Adam ôm tôi đi về phía nhà tù, quay lại phòng giam.

Trong tình cảnh thế này anh ta càng bình tĩnh càng im lặng thì tôi càng sợ, sợ ngay lúc bản thân không đề phòng đối phương sẽ há to miệng như chậu máu cắn nát xương mình.

Phòng giam vẫn y như trước khi tôi đi, trên giường vứt bừa bãi quần áo tù nhân tôi chưa kịp dọn.

Khi đó tôi hân hoan khấp khởi chắc mẩm sẽ không bao giờ quay lại, nào ngờ chỉ trong mấy tiếng lại trở về với địa ngục chật chội này.

Adam thả tôi xuống giường, tôi lăn vào góc, co người cách anh ta xa nhất, sợ sệt khóc lóc van xin.

"Xin lỗi, xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không dám nữa, van xin anh..."

Tôi không biết mình đang xin lỗi điều gì, vì cố tình dẫn dụ anh ta giết mấy tên phạm nhân hay vì lừa gạt anh ta, cố tỏ ra yếu thế lấy lòng hòng tránh thoát trừng phạt.

Đầu nghĩ lung tung, nói năng lộn xộn không biết mình nói gì, tôi chỉ muốn đối phương đừng nóng giận, đừng phạt tôi, tôi sợ.

Dù vùi đầu vào gối trốn tránh nhưng khi Adam lại gần tôi vẫn cảm nhận được, tim muốn nghẹt thở, vô thức ôm đầu run lẩy bẩy.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nụ Hôn Của Tù Nhân, truyện Nụ Hôn Của Tù Nhân , đọc truyện Nụ Hôn Của Tù Nhân full , Nụ Hôn Của Tù Nhân full , Nụ Hôn Của Tù Nhân chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top