Trong khoảng cách gần hơn có thể nhìn rõ đường nét khuôn mặt anh ta
trong bóng tối, con ngươi nhạt màu lẳng lặng nhìn tôi, sắc mặt hờ hững
nhưng cơ thể lại nóng như lửa. Tôi hoảng sợ nhìn anh ta, mơ hồ linh cảm được anh ta sắp làm gì đó, tự véo lòng bàn tay mình, nhỏ giọng cầu xin. "Có thể nhẹ nhàng không... Xin anh đấy." Anh ta cau mày, trong giọng nói có vẻ bối rối. "What are you saying (Em đang nói gì)?" Tôi cuống quá nên nói bằng tiếng Trung, sau khi nhận ra mới lặp lại bằng
tiếng Anh, cúi đầu không dám nhìn đối phương, cũng không đợi được câu
trả lời từ đối phương. Bàn tay vịn bên hông lần vào trong vạt áo
như lưỡi rắn liếm từng chút một sống lưng tôi, tôi run lẩy bẩy tựa chiếc lá rụng trong gió, cúi đầu cắn môi. Đồng phục màu cam của tù nhân bị vạch ra, anh ta đè tôi xuống giường, cúi đầu hôn. Động tác chầm chậm dịu dàng, khác biệt với lần đầu tiên chiếm đoạt chẳng
khác gì lăng trì, hơi thở đối phương dần chiếm giữ hô hấp của tôi, tôi
cứng ngắc người không dám nhúc nhích, bị đầu lưỡi đối phương liếm cũng
không thể đáp lại.
Chuyện này lúng túng muốn chết, không ngờ nụ hôn đầu cũng bị anh ta cướp mất. Anh ta là tù nhân bị phán chung thân, cũng là đồng tính xâm phạm tôi. Tôi nhắm mắt rơi nước mắt, cảm nhận bàn tay đó cởi luôn quần tù nhân, tách
chân mình ra, ngón tay thuôn dài men theo kẽ mông đút vào nơi khó nói,
nó dính chất lỏng trơn trơn. Là gel bôi trơn, chắc Anthony cho anh ta. Nhưng cũng không giảm được phần nào căng thẳng trong tôi, vì lần trước cũng
dùng nhưng chẳng có tác dụng khỉ gì, dù bôi trơn thế nào chăng nữa thì
gậy th*t to dài của Adam đút vào nơi nhỏ hẹp của tôi cũng sẽ xé rách
tôi. Tôi run bần bật chuẩn bị sẵn tâm lý Adam sẽ đút vào ngay
nhưng đối phương lại bỏ thời gian bôi trơn rất lâu, cẩn thận đến nỗi tần suất run rẩy cũng chậm lại, hơi thả lỏng nỗi khiếp đảm trong lòng sau
một thời gian căng thẳng, cuối cùng anh ta mới cắm vào. Trong khoảnh khắc bị xâm nhập tôi cắn chặt hàm răng, người căng cứng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!