Số người trong phòng phát sóng trực tiếp của Trình Dục tăng chóng mặt---
10.000.000 ---
12.000.000 ---
20.000.000 ---
……
Khóe miệng tươi cười của Trình Dục càng lúc càng lớn, cũng càng lúc càng cứng ngắc…… Nếu lúc này không thành công thì bản mặt của Trình Dục này cũng bị ném bay mất.
Khán giả: “Đào Tiểu Bảo, đây là anh muốn kiếm chuyện nha!”
Trình Dục nghiêm trang nói: “Xin mời gọi tôi là A Đại, trên đời này không còn Đào Tiểu Bảo nữa.”
Khán giả che lại mắt: “…… Được rồi, nhưng anh có thể đổi lại quần áo được không?” Mặc đồ nữ như này là muốn dày vò ai thế? Không phải rõ rành rành muốn làm mắt người xem cay xè sao?
Trình Dục thấy hiệu quả đã đạt tới, lại còn vượt qua sự mong đơi, số khán giả đang xem lần này đã là nhiều nhất trong hình trình phát sóng trực tiếp của hắn từ trước tới giờ, Trình Dục cũng không lăn lộn khán giả và mình nữa, nhanh chóng đi thay đổi quần áo.
Đến lúc này khán giả mới thi nhau buông tay đang che mắt ra.
Khán giả: “A Đại nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”
Khóe miệng của Trình Dục chứa đựng nụ cười nhẹ, còn ánh mắt nhìn khán giả xung quanh…… Nơi đây có thể có phân phận thực sự mà đại sư đang che giấu hay không?
Tự mình trấn an bản thân như vậy, Trình Dục khụ một tiếng: “Vừa rồi tôi đã nói, trong một lần phát sóng trực tiếp tôi đã phạm một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, tôi giám định mặt dây hạt Thảo Quả là tác phẩm nghệ thuật, thực ra nó không phải tác phẩm nghệ thuật mà là ---”
Quá am hiểu khuấy động bầu không khí, ở thời khắc mấu chốt Trình Dục ngừng mở miệng.
Khán giả nóng nảy: “Mà là cái gì?”
1 giây.
2 giây.
3 giây.
“Khụ khụ……” Trình Dục hắng giọng rồi dùng ngôn từ ám chỉ nói: “Các khán giả thân yêu, xin một tràng vỗ tay a.” Tuy muốn để đại sư chú ý đến, muốn lấy được niềm vui của đại sư nhưng anh ta làm Tinh Võng chủ bá vẫn cần kiếm cơm nha ---
Khán giả: “……”
“Được rồi.”
“Cho anh đấy.”
“Với cái tính đáng khinh của anh không cho anh là không được, nhỡ đâu tí nữa lại làm cay mắt tôi mất.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!