Bà Jenny mới mang hộp năng lượng mà hôm qua nhặt được bán cho cửa hàng second-hand, sau khi nhận được điểm tín dụng bà sang nhà Smith có mở cửa hàng nhỏ ở cách vách mua chút quả táo hợp thành để làm ít bánh táo cho đồng bạn cùng đi nhặt rác, bà Jenny là một bà lão rất linh mẫn, tuổi tác của bà đã cao, tố chất thân thể không thể kiên trì việc nhặt nhạnh trong một thời gian dài, ngày thường để được đến thu hoạch còn trở về an toàn là dựa vào sự chiếu cố của đồng bạn, bởi vậy bà Jenny cực kỳ cảm ơn. ***Quả táo hợp thành: hợp thành nghĩa là nhiều lời hay nhiều bộ phận hợp chung lại với nhau để tạo nên một cái lớn. Thời đại tinh tế những đồ ăn tự nhiên rất quý và đắt, người dân không có điều kiện sẽ mua những nguyên liệu nhân tạo được tạo ra từ các nguyên tố, thành phần kết hợp lại thành một sản phẩm. Tuy tối hôm qua mọi người đều khước từ ý tốt của bà nhưng không vì thế mà bà Jenny sẽ quên mất, bà tính sau khi làm bánh xong sẽ trực tiếp đưa tận tay từng người. Quý Dữu không biết ý tưởng của bà Jenny, cô đột nhiên nhìn thoáng qua cái rổ trên tay bà có quả táo vừa đỏ vừa to, khoang miệng không nhịn được tiết ra nước bọt. Đây chính là quả táo nha! Sau khi Quý Dữu Xuyên qua liền chưa ăn qua nó lần nào! Tuy đây chỉ là quả táo hợp thành, nhìn dáng giống quả táo nhưng thực tế được tạo thành từ các loại vật chất dinh dưỡng được nhân công hợp thành, khẩu vị thì khó nói hết nhưng đây cũng là trái cây nha! Cắn một miếng, miệng đầy vị trái cây nha!
Có lẽ phát hiện được tầm mắt của Quý Dữu, bà Jenny cười rồi chọn một quả táo đỏ sáng bóng từ trong rổ đưa cho Quý Dữu và nói: “Cầm lấy ăn đi.” “Không không không……” Quý Dữu vội vàng từ chối. Tuy quả táo này là nhân công hợp thành nhưng so với Quý Dữu mà nói giá của nó rất đắt, giống như một quả trong tay bà Jenny Quý Dữu đoán ít nhất cũng mất 5 điểm tín dụng. 5 điểm tín dụng đấy, Quý Dữu phải làm cu li ba giờ mới có thể mua nổi một quả! Đắt đỏ như vậy sao cô không biết xấu hổ lấy chứ? Hơn nữa trong rổ của bà Jenny cũng chỉ có ba quả mà thôi, nếu cô lấy một quả còn ra gì người nữa? Tuổi của Quý Dữu gần bằng tuổi cháu gái Leah của bà Jenny, thậm chí còn nhỏ hơn Leah một tuổi, đứa nhỏ này mất cha mẹ từ sớm, không có thân thích giúp đỡ, nhiều năm như vậy vẫn lẻ loi tự mình nuôi mình đã không dễ gì, nghĩ đến điều này, trong lòng bà Jenny không khỏi dâng lên sự thương tiếc, cười nói: “Cầm ăn đi! Bà làm bánh táo chỉ cần hai quả là đủ rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!