TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Fuck, tình huống gì vậy, Trì ca? Đang ở trên tàu mà đám người đó dám làm như thế?"
Nguyên Lượng nghe nói ở buồng vệ sinh có người đánh nhau, lại nghĩ đến Trình Trì đi vệ sinh lâu rồi nhưng chưa trở lại, có dự cảm không lành, vì vậy chạy nhanh đến tìm.
Quả nhiên, người đàn ông đứng đối diện Trình Trì bị rách đầu, máu chảy dài trên má.
Một bác sĩ đang điều trị vết thương cho hắn ta.
Trình Trì nắm chặt tay thành quyền, ho nhẹ một tiếng, "Không phải tớ làm."
"Hả? Không phải cậu? Vậy là ai? Có ai tàn nhẫn hơn cậu?" Người đàn ông có hình xăm đẫm máu đột nhiên rên rỉ, lấy tay lau mặt, máu và nước mắt hòa vào nhau, khuôn mặt lớn như được sơn vẽ.
Hắn ta chỉ vào Thời Nhụy: "Là cô ta, chính cô ta đã đánh tôi ra thế này."
"Hả?" Giọng Nguyên Lượng cao lên tám quãng.
Một người đàn ông xăm hình, dáng người cao lớn như đại ca, thế mà bị một cô gái trầm tính đánh? Buồn cười hơn nữa là người đàn ông này còn không biết xấu hổ mà phát khóc? Còn khóc đến mức đem vài phần oan ức?
Nguyên Lượng cười ra nước mắt, đặt tay lên vai Trình Trì, eo không đứng thẳng được.
"Chuyện này có thật không? Tớ không thể tin được đâu?"
Thời Nhụy đang ghi chép lại.
Cô đã nói sự thật về những gì đã xảy ra trước đó và trả lời mọi câu hỏi của cảnh sát một cách nghiêm túc.
Thỉnh thoảng cô gật đầu và lắc đầu, vẻ mặt rất ngoan ngoãn, ánh mắt cũng lộ ra vẻ vô hại.
Khi Trình Trì đi ngang qua, tình cờ thấy người đàn ông kia đang định hôn cô, định ra tay nhưng cô gái nhỏ sao với cậu còn nhanh hơn, lấy một cốc nước mà không biết là ai để ở đó, ném trúng người đàn ông.
Do đó, anh trở thành nhân chứng duy nhất của vụ việc.
Nguyên Lượng thở dài: "Cô bé này, ta thật sự nhìn không ra được, rượu quả thật là thứ làm ta thêm dũng cảm."
Trình Trì nhớ lại màn biểu diễn kia của cô, sau khi đập xong, nhìn thấy máu, trong nháy mắt kia, cô bị dọa sợ, vẻ hoảng hốt hiện rõ trên mặt.
Cô không phải là người có lá gan lớn, cô thật sự rất sợ hãi.
Giống như một cái lò xo, cảm xúc bị dồn ép đến một điểm nhất định, lực bắn ngược lại đúng là đáng kinh ngạc.
Sau khi cảnh sát biết được toàn bộ vụ việc, họ đã phê bình ba người đàn ông và cảnh báo họ chơi đùa cũng phải có chừng mực.
Đây là lần đầu tiên Thời Nhụy nghe thấy âm thanh đó, cô không biết âm thanh đó là gì, cô chỉ biết rằng một loạt các trò bất thường của ba người đàn ông này là phát ra một âm thanh nào đó, vì để trở thành người nổi tiếng trên mạng.
Người thành phố thực sự sẽ chơi!
Sau khi Thời Nhụy biết được âm thanh đó, nhớ lại chuyện này, cô cảm thấy mục đích của ba người đàn ông này không đơn giản, họ thực sự muốn lợi dụng cơn say của cô, họ thực sự muốn làm ra một video nổi tiếng.
Dục vọng khiến cho con người tiến bộ.
Nhưng dục vọng cũng có thể khiến cho con người bị bệnh tâm thần phân liệt!
Sau khi sự việc được giải quyết, Thời Nhụy nhìn cảnh sát đưa ba người đàn ông lên một chiếc xe khác, trực tiếp lao thẳng vào buồng vệ sinh nôn ra.
Khi cô từ buồng vệ sinh đi ra, có một người đang dựa vào cửa.
Thiếu niên mặc một chiếc áo phông màu xám tinh khiết, quần short màu đen dài đến đầu gối, đôi giày thể thao màu đen và trắng.
Dáng người cậu mảnh khảnh, một chân tùy ý duỗi ra, cậu đã chiếm hơn một nửa lối đi.
Trông không giống như là cố ý, nhưng cũng có có chút ý tứ nào nhường đường.
Thời Nhụy tiến lên một bước, dừng lại trước chân cậu, ngẩng đầu lên.
Chàng trai này rất cao, cô phải ngước nhìn cậu.
Khuôn hàm sắc nhọn, đôi mắt sâu.
Trên tai đeo một cái khuyên tai màu đen, ở dưới ánh đèn sáng bóng, càng tô điểm thêm chút phóng túng.
"Vừa rồi, cảm ơn cậu đã làm chứng cho tôi." Cô thì thào.
Trình thừa thấy cô đỏ mặt, từ làn da trắng nõn của cô lộ ra vẻ hồng hào, rất tự nhiên và trong trẻo.
"Tôi đã giúp cậu rất nhiều rồi, chỉ nói lời cảm ơn là xong rồi sao? Có phải không chân thành lắm không?" Giọng cậu trầm thấp dễ chịu, âm cuối được nâng lên một cách có chủ ý, có phần hơi ngả ngớn.
Thời Nhụy ngẩn người.
Xuất phát từ phép lịch sự nên đặc biệt nói cảm ơn với cậu, nhưng cô không ngờ cậu còn được nước lấn tới.
Lúc nãy khi cậu làm chứng cho cô, cô vẫn cảm thấy cậu là một người rất đứng đắn, sao bây giờ lại có vẻ cố tình làm khó dễ cô?
"Một tiếng nói không đủ chân thành thì hai tiếng, cảm ơn cậu!"
Lần này đổi lại là cậu ngây ngẩn cả người.
Khi định thần lại, Thời Nhụy đã bước qua chân cậu và đi về phía toa tàu, không cho cậu cơ hội để tiếp tục làm khó dễ cô.
"Đúng là một cô gái thông minh!"
Nguyên Lượng thở dài khi từ buồng vệ sinh bước ra, cậu ta đã nghe thấy cuộc nói chuyện trước đó của hai người.
"Nói đi, tình huống này là thế nào? Tại sao hôm nay Trình thiếu gia, người chưa bao giờ gần gũi với con gái, lại chủ động như vậy? Cậu thích kiểu này hả?"
Trình Trì nhìn chằm chằm bóng lưng của cô gái, môi cậu không khỏi cong lên.
Cô rõ ràng trông giống như một tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn vô hại, nhưng từ những màn biểu hiện khác nhau của cô trước và sau đó, có thể thấy rằng cô chính là một con mèo hoang nhỏ nổi loạn.
"Thấy quen mắt!"
Nguyên Lượng nghe vậy cười tủm tỉm: "Chỉ cần cậu thích là có được, với khuôn mặt của cậu thì có cô gái nào cầm lòng được? Còn chơi trò nhìn quen mắt, trò đó đã cũ cách đây 800 năm rồi.
"
Nguyên Lượng chỉ nghĩ cậu đang kể chuyện cười, Trình Trì chỉ cười cười, không giải thích gì, thu lại đôi chân dài, để tay vào túi, lười biếng bước đi về toa tàu.
–
Tàu đến thành phố B, Thời Nhụy xuống xe kéo vali ra khỏi nhà ga.
Bầu trời bao la, không một gợn mây.
Đứng ở quảng trường bên ngoài ga tàu, Thời Nhụy dừng lại, nhìn bầu trời quang đãng hít một hơi thật sâu.
Sau khi lăn lộn một hồi, cô đã tỉnh rượu từ lâu, nhưng đầu vẫn còn hơi choáng váng.
Lần này cô đến thành phố B, mọi thứ dường như không được thuận lợi.
Mong rằng chuyến tàu sẽ mang đi những chuyện xui xẻo của cô, từ nay mọi chuyện sẽ thật thuận lợi.
Trước khi đi, bà nội nói với cô: "Nhụy Nhụy, cháu phải cố gắng lên, bởi vì không ai mà cháu có thể dựa vào, chỉ có thể dựa vào chính mình."
Đúng, cô chỉ có thể dựa vào chính mình!
Cô phải đỗ vào một trường đại học trọng điểm vì cô không còn đường nào để lui.
Thời Nhụy, cố lên!
Khi taxi đi qua thành phố, cô dựa vào cửa sổ, đôi mắt to tròn.
Bạn đang đọc bộ truyện Ổ Chăn Cô Ấy Thật Ấm Áp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ổ Chăn Cô Ấy Thật Ấm Áp, truyện Ổ Chăn Cô Ấy Thật Ấm Áp , đọc truyện Ổ Chăn Cô Ấy Thật Ấm Áp full , Ổ Chăn Cô Ấy Thật Ấm Áp full , Ổ Chăn Cô Ấy Thật Ấm Áp chương mới