TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Dì Hạ cũng biết có áp lực vô hình đè nặng trên đôi vai con trai mình. Nếu ở thành phố lớn khó có thể trụ vững, vậy thì vẽ một quận nhỏ để phát triển. Cả nhà có thể sống một cuộc sống nhàn nhã, tự tại hơn.
Căn nhà mà gia đình bà đang ở khá rộng rãi thông không đông đúc. Sầm một chiếc xe hơn 100. ngàn tệ, trải qua những ngày tháng an nhàn sống cùng với vợ con.
Mặc dù bà cũng hy vọng con trai thành đạt, nhưng bà biết rằng hy vọng con trai mình có ngày thành đạt là quá mong manh. Con trai bà không có. ngoại hình xuất chúng, cũng không có tài năng thiên phú như Tân Lãng.
Vì vậy, khi con trai nói rằng cả đời cũng không có khả năng mua nhà ở Thượng Hải. Dì Hạ cũng tiện thể hỏi Tân Lãng về việc tuyển dụng của nhà máy.
Tân Lãng nhìn Chu Hướng Bằng. Chu Hướng Bằng hơi nhíu mày, kỳ thật anh ấy vẫn muốn ở thành phố lớn để phấn đấu. Tạm thời, chưa muốn về nhà sớm như vậy.
Tân Lãng nhìn ra suy nghĩ của Chu Hướng Bằng, hắn cười nói với dì Hạ: "Chuyện này hiện tại vẫn chưa. quyết định. Chúng ta sẽ nói chuyện này lại khi nhà máy thành lập. Lúc đó cháu sẽ giao việc quản lý nhân sự cho bố mẹ. Dì có thể nói chuyện với bố mẹ cháu. ”
Chu Hướng Bằng liếc mắt nhìn Tăn Lãng với vẻ mặt đầy cảm kích.
Nếu không nhờ Tần Lãng, anh ấy sẽ lại phải cãi nhau với mẹ về việc về quê tìm việc làm.
Dì Hạ mim cười, đồng ý.
Sau một hồi tán gẫu dì Hạ nhìn thời gian, thấy sắp đến giờ tàu chạy, phải qua kiểm tra an ninh.
Lúc này, bà Tần đang chơi với ba đứa nhỏ nghe thấy lời đì Hạ nói, trong mắt bà lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Tô Thi Hàm bảo ba đứa nhỏ hôn tạm biệt bà Tân.
“Thơm bà đi các con. Lần sau gặp lại nhau có lẽ Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh nhà chúng ta biết gọi bà rồi đúng không?”
"A a” Huyên Huyên vẫy một cái nắm tay nhỏ.
Vũ Đồng dường như biết rằng đã đến lúc phải chia tay, mắt cô bé đỏ hoe. Hôn tạm biệt bà Tần xong, cô bé xoay người nhào vào lòng của Tô Thi Hàm, sau đó quay mặt lại nhìn bà Tăn một cách miễn cưỡng.
Bà Tân không nỡ xa cháu, nhưng mà vẫn phải về.
Khi Khả Hinh nhìn thấy bà nội rời đi, cô bé òa khóc ngay lập tức.
Những đứa trẻ dường như không muốn rời xa người bà hết mực yêu thương chúng.
Đôi mắt bà Tăn cũng đỏ hoe, “Khả Hinh! Đừng khóc, chúng ta sẽ sớm gặp lại bà thôi.”
Bởi vì thời gian không còn nhiều, bà Tân đành. xoay người bước vào cửa soát vé lên tàu cao tốc với dì Hạ.
Người nhà đưa ra chỉ có thể đứng ở đây.
Tần Lãng an ủi Khả Hinh, vỗ nhẹ vào lưng cô bé. nói rằng chúng ta sẽ gặp bà nội vào Tết Trung thu.
Nhưng bọn chúng còn quá nhỏ, không biết Tết Trung thu là gì. Nó rướn người về phía bà Tần rơm rớm nước mắt.
Bà Tân cũng nghe thấy, nhưng sợ bà vừa quay đầu lại sẽ không nố rời đi. Nên chỉ có thể tiếp tục cứng rắn bước đi.
Sau khi bà qua cửa soát vé, đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Khả Hinh càng khóc to hơn. Huyên Huyên và Vũ Đồng cũng bắt đầu khóc theo.
Ba đứa nhỏ thi nhau khóc.
Huyên Huyên đang được Chu Hướng Bằng bế. chặt, Chu Hướng Bằng đột nhiên không biết phải làm sao.
Vốn dĩ, ở cái tuổi này, đưa cha mẹ ra ga tàu, chỉ có một loại cảm giác thoải mái, cuối cùng thì cha mẹ. cũng vẽ. Thường sẽ không có cảm giác buồn thương của việc chia ly.
Nhưng giờ phút này, khi nhìn thấy ba đứa nhỏ khóc lóc thảm thiết, anh cũng có cảm giác ly biệt. Anh nhớ tới lần đầu tiên đi trường học khi còn bé, cảnh bản thân không cam lòng ở lại trường học, muốn vẽ với bố mẹ.
Anh chợt nhận ra hình như vừa rồi thấy tóc mai mẹ đã điểm bạc.
Mẹ của anh, cũng đã già rồi.
Anh nhớ lại hành động xoa eo của mẹ vừa rồi khi xếp hành lý ở cửa soát vé. Mẹ anh thật sự đã già đi từ khi nào.
Bạn đang đọc bộ truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa, truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa , đọc truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa full , Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa full , Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa chương mới