TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trước khi ra khỏi cửa, Tiêu Lâm bảo A Thạch để mười mấy vò rượu vào sân nhà.
Tường ngoài sân nhà của Tiêu Lâm không cao, hương rượu có thể tự do bay ra ngoài. A Thạch nghỉ ngờ nói: “Cô gia, tuy kỉnh thành an toàn nhưng kẻ trộm rất nhiều, chúng ta để rượu trong sân e là sẽ bị trộm”.
Cái hắn cần chính là bị trộm.
Hương rượu không sợ giấu sâu trong hẻm.
Nhưng ở thế kỷ hai mươi mốt, sản phẩm tốt ít ai biết đến, chỉ có và tiếp thị tốt thì mới có thể bán được sản phẩm.
Bây giờ Tiêu Lâm chưa có thương bài, chưa mở được cửa tiệm, nhưng tạo thương hiệu cần có thời gian. Rượu bị trộm là bước đầu của Tiêu Lâm.
Hắn tin rằng danh tiếng rượu của hắn sẽ được truyền xa.
Đế quốc tài phú của hắn sắp đặt xuống viên gạch đầu tiên.
Tiêu Lâm không giải thích với A Thạch, mặc dù A Thạch không hiểu nhưng vẫn làm theo lời cô gia.
Trong con hẻm dài, hương rượu bắt đầu lan ra từ sân nhà Tiêu gia, dần dần bay ra ngoài.
Hôm nay trời đẹp, Tiêu Lâm quen đường đỉ xuyên qua con hẻm trong kỉnh thành, hắn muốn đi đường tắt đến Tri Nghĩa Đường.
Sau lưng có tiếng bước chân đỉ theo, Tiêu Lâm đỉ chậm, tiếng bước chân cũng chậm, hắn đi nhanh, tiếng bước chân cũng nhanh.
Một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng Tiêu Lâm. Nếu au đả trong hẻm, hắn không chiếm ưu thế.
Tiêu Lâm quay người, sau lưng không có ai.
Không đúng, rõ ràng lúc nãy có người.
Trong khỉ hắn nhíu mày suy nghĩ, một con dao sắc bén bay tới trước mặt.
Tiêu Lâm nghiêng người tránh phi đao, quát lên: “Kẻ nào lén la lén lút! Nếu đã đi theo lâu như vậy thì chỉ bằng ra đây gặp mặt!”.
Hiển nhiên người đó không ngờ một thư sinh như Tiêu Lâm đối mặt với tình huống này lại không hề sợ hãi.
Một người che mặt bước ra từ khúc cua, người đó quan sát Tiêu Lâm một lượt, ánh mắt ngạc nhiên, phẫn nộ còn nhiều hơn.
Gã bước nhanh tới phía trước, không nói gì nhiều mà ra tay. Tiêu Lâm liên tục lùi về sau né tránh.
Một thư sinh không sợ đã đành, thân thủ lại còn nhanh nhẹn. Người che mặt kinh ngạc, biểu hiện của Tiêu Lâm nằm ngoài dự liệu của gã.
Tiêu Lâm thường xuyên tập gym, không tránh được mấy cú đấm này thì có còn là đàn ông không?
“Hây!”.
Người đó tức giận không thôi, tiếp tục vung một quyền, một quyền này đánh trúng phần bụng Tiêu Lâm.
Cơn đau đột ngột ập đến khiến Tiêu Lâm rên lên một tiếng, ông nội mày, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh! Đám người xưa này đỉ ám sát một câu cũng không nói, giết người cũng phải để người ta chết một cách rõ ràng chứ!
Tiêu Lâm liên tục lùi về sau, người này là cao thủ võ công, vóc dáng cao to cường tráng chưa nói, dùng sức cũng cực kỳ dứt khoát.
Hai người vừa đánh vừa lùi về sau, lùi đến cuối con hẻm, vừa hay con dao mà người che mặt vừa phóng ra nằm ở dưới chân.
Người che mặt trừng to mắt, dồn sự chú ý lên người Tiêu Lâm, nhưng động tác tiếp theo khiến Tiêu Lâm kinh ngạc.
Hắn ra tay đồng thời liếc nhìn con dao dưới đất. Trong trận đấu tốc độ nhanh này mà còn có thề nhìn quanh sáu phía, tai nghe tám hướng, người này chắc chắn là kẻ chuyên hành nghề bắt cóc giết con tin!
Kẻ che mặt dùng chân đá con dao, tay đón lây, quay lại định đâm vào cổ Tiêu Lâm!
Dao này đâm xuống đủ cắt đứt động mạch cảnh và khí quản của Tiêu Lâm.
Ca này ở hiện đạỉ cũng khó mà cứu chữa, huống hồ là thời cổ đại y thuật lạc hậu? Tiêu Lâm không phục, vừa chuẩn bị phát tài mà phải chết thảm dưới tay giặc cỏ hay sao?
Kẻ che mặt giữ chặt Tiêu Lâm, đâm mũi dao tới một cách vô tình!
Tiêu Lâm theo bản năng nhắm mắt lại, một giây, hai giây, ba giây.
Dao vẫn chưa đâm tới.
Hắn mở mắt ra, trong đầu nhớ lại câu thoại
nổi tiếng: Lúc đó thanh kiếm ấy cách cổ họng ta chỉ có 0,01 cm…
Ngay khỉ con dao sắp đâm vào cổ họng hắn, một người đỡ lấy lưỡi dao, chặn đòn tấn công của kẻ che mặt.
Đó là Ngụy Mộ Bạch!
Cánh tay Ngụy Mộ Bạch nổi gân xanh, chặn lưỡi dao khiến kẻ che mặt kỉnh ngạc.
Bạn đang đọc bộ truyện Ở Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ở Rể, truyện Ở Rể , đọc truyện Ở Rể full , Ở Rể full , Ở Rể chương mới