TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lại Chấn Nghiêm đi rồi, buổi chiều Ngụy Cô mẫu tới phủ, người bên chủ viện tới, thỉnh Lại Vân Yên đi qua.
Nha hoàn tới báo tin nói là biểu tiểu thư cũng tới.
Lại Vân Yên cho nhà hoàn báo tin lui xuống, về gian trong ngồi xuống trước gương đồng, phất khăn cười nói với Hạnh Vũ: “Mau mau đem tráp gỗ của ta ra lấy cây trâm.
”
Hạnh Vũ hành lễ liền đi đến nơi để hòm xiểng trong phòng lấy đồ, Lê Hoa mới đi theo vào khó hiểu, quỳ trước người Lại Vân Yên ngây ngốc hỏi: “Đại tiểu thư, người đây là muốn làm chi?”
Lại Vân Yên chỉ hai cây trâm bảo ngọc nạm ngũ sắc trên đầu nàng, nhấp miệng cười: "Đây là lễ vật sinh nhật huynh trưởng tặng ta.
”
“Nô tỳ biết được a, tổng cộng mười hai cây trâm, Hạnh Vũ tỷ còn nói với ta, hộp trâm này phải nửa tháng mới cài hết.
” Lê Hoa gật đầu nói.
“Nha đầu ngốc.
” Lại Vân Yên buồn cười mà sờ sờ nàng đầu nàng: "Đứng lên đi.
”
Lúc này Hạnh Vũ cầm hộp châu báu lại đây, mở ra đặt ở trước mặt Lại Vân Yên.
Hạnh Vũ thấy nha đầu ngốc Lê Hoa đang còn khó hiểu, không khỏi thở dài, kề bên tai nàng ta nhẹ nói một câu, Lê Hoa nghe được che miệng, kinh ngạc mở to mắt.
“Biểu tiểu thư sao có thể như vậy.
” Lê Hoa lẩm bẩm một tiếng.
Hạnh Vũ nhẹ lén bóp tay nàng ta mộy phen, hy vọng nàng ta không bị doạ choáng váng.
Nay không như xưa, các nàng chính là đại nha hoàn bên người của đại tiểu thư, Lê Hoa nếu vẫn không lanh lợi như vậy, năng lực của nha hoàn bên cạnh đại tiểu thư kém, sao có thể đảm đương mọi việc.
Hai nha hoàn ở sau lưng lẩm bẩm lầm bầm, Lại Vân Yên cũng không thèm để ý, nàng chọn hai cây trâm gỗ mun, lại chọn một cây kim trâm trong hộp châu báu ra và nói: "Cứ dùng tạm thứ này trước đã.
"
Nghĩ đến, kim trâm tuy cũng quý báu, nhưng Ngụy biểu muội cũng không thể làm trò trước mặt mọi người, đến đầu nàng chỉ còn có một cây trâm cũng muốn tháo xuống?
Nếu nàng ta làm vậy, chẳng khác nào đang tự bôi nhọ danh dự cá nhân.
**
Lại Vân Yên đi vào, liền hướng Ngụy mẫu thỉnh an, nũng nịu tươi cười, nói vài lời tốt đẹp dễ nghe: “Hài nhi xin thỉnh an nương, hài nhi tới chậm một chút, mong rằng nương không ngại hài nhi tay chân không nhanh nhẹn.
"
"Lời này ở đâu ra?” Ngụy mẫu kinh ngạc.
"Không phải hài nhi sợ ngài đợi lâu sao.
” Lại Vân Yên nho nhỏ dậm chân, nũng nịu nói.
“Ngươi nghe một chút, xem miệng của đứa nhỏ này, làm sao mà từ khi gả tới đây, ngày sau nói còn ngọt hơn ngày trước chứ?” Ngụy mẫu cười nói với Ngụy cô mẫu.
“Vân Yên thỉnh an cô mẫu.
” Không đợi Ngụy Cô mẫu nói chuyện, Lại Vân Yên cười hành lễ với Ngụy cô mẫu: “Đa tạ cô mẫu nhớ thương nương, cách mấy ngày đã đến bồi nương trò chuyện.
”
Ngụy Cô mẫu vừa nghe, cười hướng Ngụy mẫu nói: “Ngài nói rất đúng.
”
Lúc này có một người nãy giờ vẫn luôn dò xét trên người Lại Vân Yên, đầu tóc cũng không buông tha, Lại Vân Yên vừa quay sang bắt gặp nữ nhi Ngọc Châu của Ngụy cô mẫu, hướng nàng cười nói: "Biểu muội cũng tới.
"
“Còn không mau chào hỏi biểu tẩu” Ngụy Cô mẫu thấy nữ nhi bất động, chỉ lo dò xét trên người Lại Vân Yên, xoay người lại liền đỡ nàng một phen, âm thầm nhéo nàng ta một cái.
“Ngọc Châu gặp qua biểu tẩu.
” Với ngọc châu lúc này mới lấy lại tinh thần, cấp Lại Vân Yên làm thi lễ.
“Muội muội đa lễ.
” Lại Vân Yên cười tiến lên đỡ nàng một chút.
Vu Ngọc Châu ngượng ngùng cười, trên mặt nàng ta tất cả đều là dữ tợn, lại bôi phấn dày cười lên trông rất khó coi, Lại Vân Yên trong mắt mang ý cười đang định gỡ tay nàng ta ra, lại nghe Vu Ngọc Châu hỏi: “Biểu tẩu hôm nay không đeo hoa tai?”
Lại Vân Yên thấy Vu Ngọc Châu đang bệnh cũ tái phát thích lấy đồ ở trên người nàng, trong lòng dở khóc dở cười, lúc này ngoài miệng cũng cười trả lời: “Ai nha, đã bị muội muội đã nhìn ra? Ta ở trong viện chưa đeo lên, nóng lòng tới gặp mẫu thân, liền không mang mấy món đồ nho nhỏ đó.
”
Dứt lời, không chút nào để ý mà vẫy khăn tay một chút, đi đến bên cạnh Ngụy mẫu, cười duyên nói: “Nương, tức phụ có thể ngồi gần ngài không?”
Trên người nàng tất cả đều là trân bảo mẫu thân để lại cho nàng, còn có một ít trang sức châu báu ca ca đem về, chỉ diện những bộ trang sức bình thường đều không dưới một trăm lượng.
Đời trước nàng ngốc, ngại vì tình cảm nên mới cho vị biểu muội này trang sức, đời này, biểu muội cũng đừng nghĩ muốn nàng tặng một kiện nào.
Ngụy mẫu thấy nàng câu nào cũng khoe mẽ, sớm bị nàng dỗ đến mở cờ trong bụng, nghe vậy cười lắc đầu nói: "Hài nhi này, còn không mau tới đây ngồi xuống.
"
“Nương.
” Lại Vân Yên không thuận theo kêu một tiếng.
Vu Ngọc Châu dõi theo thân ảnh mượt mà của Lại Vân Yên, đôi mắt nhìn làn váy trăm chim bay múa, lại nhìn cây trâm phượng loé kim quang của nàng, mắt đỏ sắp trừng ra khỏi hốc mắt.
Ngụy cô mẫu trộm nhìn Ngụy mẫu đang cười như không cười, thấy nữ nhi của mình sắp nói cái gì đó, bà ta không chút do dự đằng sau vươn tay hung hăn nhéo thắt lưng của nàng ta một phen.
Bạn đang đọc bộ truyện Oan Gia Hai Đời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Oan Gia Hai Đời, truyện Oan Gia Hai Đời , đọc truyện Oan Gia Hai Đời full , Oan Gia Hai Đời full , Oan Gia Hai Đời chương mới