TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Văn Cảnh th ở dốc, dùng sức nắm lấy cánh tay Phó Tinh Nhàn, ngón tay thon dài trắng bệch nhưng sắc mặt lại ửng hồng lên.
Mùi hương ngọt ngào đang tràn ngập trong không khí đi vào phổi làm cơ thể và hàng mi cậu run run.
Một lúc sau, nơi đó phun ra một tràng dài khiến cậu rên lên nức nở.
Đây giống như một giấc mơ có hương anh đào.
À không, đây chẳng phải là mơ, chuyện bản thân chưa trải nghiệm qua thì sao có thể cảm nhận được trong giấc mơ chứ.
Bàn tay ấy như nam châm có ma lực thu hút sự chú ý và mọi giác quan trên người Văn Cảnh.
Còn từ trường thì giống như những đợt sóng liên tục biến đổi của thủy triều.
Nó đưa cậu lên cao rồi xuống thấp trong không trung, trói buộc cậu đến độ cao mà cậu chưa từng với tới.
Văn Cảnh r3n rỉ, một lúc sau mới mở mắt ra.
Alpha tuấn tú đang xòe năm ngón tay, trong tay anh là...
Cậu kéo chăn trùm đầu lại giả chết.
Phó Tinh Nhàn lấy khăn giấy lau đi thứ nhớp nháp dính trên tay, sau đó nhìn cậu, hỏi: "Chỉ trùm đầu thôi à? Không che mấy chỗ khác lại sao?"
Văn Cảnh:...
"Dơ."
Giọng cậu n hỏ như tiếng muỗi kêu, nói xong thì cong chân che chỗ đó lại.
Đôi chân thon dài trắng trẻo chỉ che được đằng trước chứ chẳng che được phía sau.
Phó Tinh Nhàn đưa mắt liếc thoáng qua chỗ đó vài lần mới kéo chăn che đường cong mượt mà ấy, sau đó đứng dậy.
"Tớ về phòng đây, cậu dậy tắm rửa đi nhé."
Văn Cảnh nghe thấy tiếng bước chân nên vén chăn ra nhìn anh, ấp úng: "Vậy còn cậu?"
Phó Tinh Nhàn không quay đầu, trả lời: "Cậu muốn giúp tớ hả?"
"Ừm." Văn Cảnh đảo mắt, cậu ngồi dậy định giữ anh lại.
Phó Tinh Nhàn xoay người nhìn cậu với đôi mắt thâm trầm.
Ánh mắt ấy lướt dọc từ mắt cậu xuống môi và cuối cùng dừng lại ở ngón chân hồng hào đang lộ khỏi chăn của Văn Cảnh.
Văn Cảnh lập tức rụt chân về.
Nhưng có vẻ làm thế chẳng có tác dụng gì, chiếc chăn bọc lấy cơ thể cứ như không tồn tại hoặc đang bị tia X quang chiếu xuyên qua.
Văn Cảnh cảm giác da đầu tê dại, cậu cắn môi, lần nữa rúc cả người vào chăn.
Phó Tinh Nhàn cười khẽ rồi rời khỏi phòng.
Anh chợt nhận ra Văn Cảnh chỉ mạnh miệng vậy thôi, bởi đến lúc anh muốn làm thật thì cậu lại chẳng dám.
Cũng tốt, nếu cậu nhìn thấy nó sớm...!Anh sợ tên nhóc này sẽ lấy thước ra đo, sau đó sợ bỏ chạy mất.
Phó Tinh Nhàn thấy hành lang không có người nên nhanh chóng chui vào phòng mình.
Anh ngồi trên sô pha, nhìn chăm chăm bàn tay phải.
Dùng bàn tay này tiếp cũng được.
*
Từ hôm đó trở đi, chẳng biết vì ngại ngùng hay sao mà Văn Cảnh ngoan ngoãn hẳn, không còn trêu chọc anh nữa.
Mỗi sáng, cậu chạy bộ đến nỗi mệt lả người mới xin Phó Tinh Nhàn cho một cái ôm.
Alpha trẻ tuổi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng những ngày sắp tới sẽ trôi qua thuận lợi bởi lúc trước cậu đã thử thách sức chịu đựng của anh quá nhiều.
Chẳng ngờ một tuần qua Văn Cảnh lại ngoan hơi quá.
Ngoài thời gian chạy bộ buổi sáng, đi học và cùng về trên xe thì không còn khung giờ nào dành cho anh.
Tới lúc giải lao cậu toàn ngồi giải đề, tối về thì loay hoay với việc làm thêm.
Trông cứ như tên cặn bã vô tình, nếm được mùi ngon liền đá người ta đi vậy.
"Nói chung là như thế đó..." Thành viên trong Hội học sinh quay đầu nhìn Phó Tinh Nhàn rồi hỏi, "Hội trưởng ơi, cậu thấy kế hoạch này có cần điều chỉnh gì không?"
...!truyện xuyên nhanh
Ánh mắt của Phó Tinh Nhàn lướt qua mọi người đang tham gia cuộc họp, sau đó nghiêm túc gật đầu: "Cậu nói đúng, bạn nào có ý tưởng khác thì phát biểu để chúng ta thảo luận thêm nha."
Hách Học Sâm ngồi kế bên anh, chống cằm và xoay bút.
Cái thằng này mất tập trung kìa, chắc chắn luôn.
Họp xong, các cán sự của Hội học sinh lần lượt rời khỏi phòng, chỉ có Hách Học Sâm vẫn ở lại, kéo theo Phó Tinh Nhàn ở lại chung với mình.
"Chúng ta nói chuyện chút đi."
Phó Tinh Nhàn lạnh lùng nhìn cậu ta: "Nói chuyện gì? Tôi còn chưa xử cậu chuyện cậu ôm Omega của tôi đâu."
Hách Học Sâm lắc ngón tay: "Không tới mức đó nhé! Tôi chỉ đưa cậu ấy đến phòng y tế thôi.
Triệu Viện Viện xem Văn Cảnh cởi tr@n kìa! Sao cậu không xử cô ấy đi!"
Triệu Viện Viện chưa đi xa:???
Cô quay lại với khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận: "Tại cậu đẩy tôi vào phòng y tế chứ bộ! Quá đáng!"
Cô đá vào chân Hách Học Sâm, sau đó ôm vở bỏ chạy.
Phó Tinh Nhàn:...
Có vẻ như Triệu Viện Viện còn biết sớm hơn cả anh.
Tiếng bước chân càng lúc càng nhỏ, hành lang bên ngoài dần yên tĩnh trở lại.
Hội trưởng cụp mắt dựa vào bàn, đặt cuốn sổ trong tay xuống: "Cậu nói đi, chuyện gì vậy."
Hách Học Sâm lấy thuốc lá ra: "Vào nhà vệ sinh rồi nói."
Vài phút sau, cậu ta dựa lưng vào cửa sổ nhà vệ sinh, thổi một hơi khói trắng: "Cậu và Văn Cảnh...!dạo này sao rồi?"
Phó Tinh Nhàn: "Bình thường."
Hách Học Sâm: "Cậu có biết chuyện cậu làm Văn Cảnh bị thương không?"
Phó Tinh Nhàn: "Biết."
Hách Học Sâm kinh ngạc: "Cậu biết hả?"
"Cậu biết thì sao tôi chả biết cho được?" Phó Tinh Nhàn nhíu mày, "Cậu gọi tôi ra đây chỉ để nói rằng Omega của tôi bị thương thôi à?"
Hách Học Sâm hút thêm một hơi thuốc: "Hôm diễn ra đại hội thể thao, cậu ấy hỏi tôi khi nào Alpha có thể đánh dấu đối phương.
Vậy mà dạo gần đây hai cậu giận nhau không thèm nói chuyện nữa.
Tôi thấy sắc mặt của cậu không được tốt lắm đâu...!Hai cậu có vấn đề gì thì phải nói rõ ràng với nhau, đừng làm mọi người lo lắng."
"Tôi biết rồi." Phó Tinh Nhàn nheo mắt nhìn cậu, "Còn gì nữa không?"
Hách Học Sâm lắc đầu: "Không."
Phó Tinh Nhàn: "Không còn?"
"Đúng vậy đó." Hách Học Sâm bỗng phát hiện Hội trưởng đang nhìn chằm chằm điếu thuốc trên tay mình, "À, tôi thèm hút thuốc chứ chả có chuyện gì ghê gớm hết."
Phó Tinh Nhàn:...
Tên này cố tình làm thế.
Thích quan sát người khác? E rằng thích tám chuyện hơn.
Hội trưởng lạnh lùng lấy chai xịt ức chế ra xịt lên người Hách Học Sâm, xịt tới nỗi cậu ta hắt hơi vài cái mới xoay người bỏ đi.
Trước khi quay về lớp, mắt kính của anh vang lên thông báo đã nhận được một email.
Phó Tinh Nhàn ngồi xuống chỗ của mình và mở email ra xem.
Anh xem xong thì chuyển tiếp qua Văn Cảnh, sau đó bước đến chỗ trống kế bên cậu rồi ngồi xuống.
Văn Cảnh chăm chỉ làm đề tới mức không thèm ngẩng đầu lên.
"Có chuyện gì thế?"
Phó Tinh Nhàn: "Tớ vừa chuyển tiếp một email qua cho cậu."
Văn Cảnh nhăn mũi viết công thức ra, nhưng nhanh chóng gạch bỏ đi và viết lại: "Chút nữa rảnh tớ sẽ xem, mà trong đó viết gì vậy?"
Phó Tinh Nhàn: "Hiện tại chưa có trường hợp nào thỏa mãn cùng lúc hai thứ là độ tương xứng cao và giá trị A cao hết.
Bạn đang đọc bộ truyện Omega Trong Mộng Hóa Ra Là Alpha Có Vị Anh Đào tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Omega Trong Mộng Hóa Ra Là Alpha Có Vị Anh Đào, truyện Omega Trong Mộng Hóa Ra Là Alpha Có Vị Anh Đào , đọc truyện Omega Trong Mộng Hóa Ra Là Alpha Có Vị Anh Đào full , Omega Trong Mộng Hóa Ra Là Alpha Có Vị Anh Đào full , Omega Trong Mộng Hóa Ra Là Alpha Có Vị Anh Đào chương mới