TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Sao… Sao lại thế được?”
Người đàn ông trung niên nhà họ Triệu đang rất hống hách, nhưng bây giờ lập tức tái nhợt mặt mày.
Những năm trăm người, không phải là năm trăm con kiến, sao lại bị tiêu diệt trong một thời gian ngắn như thế được.
“Cậu nhóc, cậu nhất quyết phải làm kẻ địch với nhà họ Hà sao?”
Hạng Tư Thành chậm rãi lắc đầu: “Phải rồi, sửa lại một lỗi sai trong câu nói của ông nhé”.
Anh khinh miệt nhìn Hà Nham Ung: “Làm kẻ địch? Ông chưa xứng tầm!”
“Hôm nay chính là ngày các người phải chuộc tội cho những sai lầm mà các người đã gây ra”.
Nghĩ tới hình ảnh Yên Nhi đang hôn mê, bên dưới khuôn mặt bình tĩnh của Hạng Tư Thành là một ngọn núi lửa đang phun trào.
“Anh… Anh đừng có quá đáng!”
“Quá đáng!”
“Lúc bắt cóc và làm hại người vô tội, các người có nghĩ là mình quá đáng không?”
“Nếu Hạng Tư Thành này chỉ là người bình thường, vậy thì bây giờ gia đình tôi đã chết mất xác trong rừng sâu mà không một ai hay biết, các người có từng nghĩ tới chuyện ấy là quá đáng không?!”
Ba câu chất vấn, ba câu đánh thẳng vào trái tim.
“Chúng ta… Chúng ta chưa từng làm những chuyện ấy, có đúng không?”
Sắc mặt của Hà Nham Ung cực độ âm trầm.
Ngoài một vài người trong nhà họ Hà ra thì không ai biết chuyện ấy hết.
Ông ta không để ý tới câu hỏi của cháu gái mình, quát lạnh một tiếng: “Oắt con, tao biết mày có chút tài vặt”.
“Ông già này sẽ cho mày biết, nhà họ Hà tung hoành ở thành phố Vịnh mấy chục năm không phải chỉ nhờ vào cái danh hão!”
Hạng Tư Thành hờ hững cười một tiếng: “Không phải tôi coi thường ông, nhưng ở trước mặt tôi, ông chỉ là rác rưởi mà thôi!”
“Vậy thì tao sẽ cho mày thấy sự lợi hại của nhà họ Hà!”
“Hạ lệnh, tất cả mọi người…”
“Cái gì?!”
Mặt đất rung lên!
Trăm người!
Ngàn người!
Những tiếng hô hào đếm không xuể, mang theo khí thế sắt thép, đánh thẳng vào trái tim người ta.
Những người lính từng chinh chiến nơi sa trường ấy mang theo khí phách ngút trời, đám khách khứa quen sống trong sự an nhàn sung sướng đều chấn động không thôi, đôi chân mềm oặt ra, suýt thì quỳ xuống đất.
Sau đó, Đường Tu dẫn đầu bước vào.
“Đường Tu! Anh làm thế là có ý gì?”
“Tôi phải gọi điện cho thành chủ, tố cáo anh tội lạm dụng chức quyền”.
“Không cần gọi!”
“Hiện tại, người cầm quyền hành chính lớn nhất trong thành phố Vịnh lúc này…”
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Bố Thiếu Soái tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Bố Thiếu Soái, truyện Ông Bố Thiếu Soái , đọc truyện Ông Bố Thiếu Soái full , Ông Bố Thiếu Soái full , Ông Bố Thiếu Soái chương mới