“ Hôm nay ở trường tôi có chút việc, không thể về ăn cơm được.”
Thanh âm của Bạch Ngọc Khiết liền trở nên bén nhọn, cô ta trào phúng cười:
“ A, là ở trường có việc hay là vốn không muốn về? Hừ, cô luôn miệng nói cô yêu Tử Khiêm, nhưng thật sự có phải như vậy không?”
“ Cô đó, được dính hôn cùng Tử Khiêm đã là phước ba đời, thế mà còn dám tính toán chi li. Số tiền đó cô giữ để làm gì? A, ba mẹ cô lúc cho cô tiền chắc cũng không nghĩ tới con gái mình tương lai lại như vậy đi? Haizz, tôi thật tò mò lắm, An Mộc à, cô lớn lên xấu như vậy, là do giống mẹ hay vẫn là giống cha vậy?”
Bàn tay cô xiết chặt điện thoại, Đôi mắt An Mộc nhíu lại.
Cô ta châm chọc mình, cô hoàn toàn có thể coi như cô ta đánh rắm, nhưng ả lại dám nói đến cha mẹ cô??...
Cô hít một hơi thật sâu:
“ Bạch Ngọc Khiết, tôi thực sự có việc bận, không về được.”
“ Ha! Vậy là chuyện ở trường quan trọng, hay là anh Tử Khiêm quan trọng đây, cô từ từ mà nghỉ đi!
Tối hôm nay co mà không về, thử xem anh Tử Khiêm còn muốn cùng cô kết hôn hay không?!”
Nói xong Bạch Ngọc Khiết trực tiếp ngắt điện thoại.
Tay An Mộc tóm điện thoại chặt dến mức có thể nhìn thấy cả gân tay lộ lên.
Sau nữa ngày, cô mới chậm rãi thở đều ra.
Cái vai hề này cô đã diễn ở Phong gia đủ lâu rồi!
Cô cong môi, lên Baidu tìm kiếm bốn chữ “ Đông Hoa công chúa”.
Trong chớp mắt, hàng loạt tin tức ồ ạt xuất hiện.
________*__________
An Mộc tùy ý để tóc xõa tung, vẫn mặc bộ váy màu vàng ấy. Bởi vì không có tiền, chiếc váy này là thứ duy nhất nàng có thể tìm thấy.
Soi gương trang điểm lại một phen, hít sâu mấy hơi, người trong gương, trong nháy mắt đã thay đổi.
An Mộc ra ngoài, gọi xe đi thẳng đến nơi quay Đông Hoa công chúa!
Trên đường đi, cô cầm lấy điện thoại, nhắn cho Bạch Ngọc Khiết một tin: Anh Tử Khiêm là của tôi, anh ấy nhất định sẽ cùng tôi dính hôn, anh ấy đối với cô cùng lắm là nhất thời mới mẻ, cho dù anh ấy có trêu chọc người con gái khác thì cuối cùng cũng sẽ nhận ra tôi mới là người phù hợp nhất!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!