An Mộc mang theo đoàn người đi tới bệnh viện, trực tiếp tiến vào phòng bệnh VIP.
Vừa vào, nhìn thấy bộ dáng sắng sốt lo lắng của Hạ Tâm Băng, An Mộc còn còn tự nói với lòng: kĩ thuật diễn xuất thật là hay, sau khi vào trong, nhìn thấy Phí Phẩm Trúc trên giường, khuôn mặt nhỏ nóng hừng hực, cô khẽ nhíu mày.
Thật sự bị bệnh ……
An Mộc có chút đau đầu.
Hạ Tâm Băng thở dài:
“Từ lúc bắt đầu sốt đến bây giờ, vẫn luôn là 39’5 độ.”
Bác sĩ cũng tỏ vẻ, lần sốt này có chút kì lạ, nhìn qua thì có vẻ là bị cảm.
Trạng thái cơ thể lúc này, không thích hợp quyên thận, ít nhất phải đợi hệ miễn dịch của cô ấy khôi phục, nếu không lấy một quả thận thật sự sẽ tổn hại rất lớn.
Các phóng viên nhìn Phí Phẩm Trúc sốt đến mơ mơ màng màng, đều tỏ vẻ đã hiểu.
Mọi người nhất trí nhìn về phía An Mộc.
Có phóng viên liền dò hỏi:
“Đường Hạ, xin hỏi thân là người có thận thích hợp thứ hai, cô sẽ quyên thận sao?”
Hạ Tâm Băng nhanh chóng quyết định mở miệng:
“Đường Hạ đã từng công khai tỏ vẻ, nếu cô ấy là người thích hợp nhất, nhất định sẽ quyên ra tới.”
Bộ dáng cấp bách như vậy, thật giống như là sợ An Mộc sẽ không quyên thận.
An Mộc bĩu môi, nhìn về phía Hạ Tâm Băng:
“Tôi muốn hỏi một vài câu.”
Hai người đi đến bên cạnh.
An Mộc dò hỏi:
“Cô ấy ngày thường dễ dàng sinh bệnh sao?”
Hạ Tâm Băng ngưng mi:
“Không có, cho nên khi bị bệnh, mới có thể thế tới rào rạt.”
Lý là cái này, nhưng……
“Ngày thường không thế nào sinh bệnh, đến lúc tới bệnh viện để điều dưỡng, ngược lại sinh bệnh, ha hả.”
An Mộc nói lời châm chọc, Hạ Tâm Băng lập tức ngẩng nhìn cô: