TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Một ngày đó, thời tiết có vẻ âm lãnh, gió thu thổi lạnh lẽo, u ám bao lấy mặt trời, không lộ ra một chút nào.
Huệ Ngạc lẩm nhẩm đến ba lần kiểm tra những thứ trong rổ kim chỉ của nàng, cuối cùng kết luận là, nàng thiếu một tấm vải bố màu trắng, một cây kim cùng dây thừng, dây chỉ.
Nhíu mày cẩn thận nghĩ nghĩ, đã nhiều ngày nay nàng đều ở trong phòng của tiểu thư, rổ kim chỉ tuyệt đối không rời khỏi căn phòng này. Mày nàng nhăn càng sâu, hay là trong phòng này có ai đó chân tay không sạch sẽ? Lại cả gan động đến đồ trong phòng tiểu thư, lá gan thật không nhỏ.
Bình tĩnh mang rổ kim chỉ của mình để lại trong ngăn tủ, Huệ Ngạc làm như không có việc gì đến cái bàn tròn mà các nha hoàn đang ngồi chơi đùa. Chuyện này lớn không lớn nhỏ không nhỏ, nàng phải tự mình lưu ý trước, xem tên trộm kia còn vi phạm nữa không.
Ngoài phòng có vài tiểu nha hoàn đang cắn hạt dưa nói giỡn với nhau, thấy Huệ Ngạc đi ra thì đứng lên chừa ghế trống cho nàng ngồi. Huệ Ngạc cũng không khách khí ngồi xuống, nói cười với các nàng: “Đang nói gì thế?”
Bình thường Huệ Ngạc rất hay giao tiếp với mọi người, làm việc cũng trầm ổn đáng tin cậy, lại ở một người trên mọi người trong viện này. Lần này thấy nàng lại đây, các tiểu nha hoàn đều vui cười bắt chuyện với nàng, muốn thân cận cũng như nịnh nọt nàng.
“Huệ Ngạc tỷ tỷ, tỷ nói dạo này ngũ tiểu thư làm sao vậy?” Một nha hoàn mặt tròn mắt to to gan hỏi.
Lúc này trong lòng Huệ Ngạc vẫn còn vướng bận chuyện kẻ trộm, chỉ lo âm thầm suy nghĩ xem ai đã động tay động chân, nên không chú ý đến câu hỏi kia. Sau khi hoàn hồn mới nhìn các nàng lắc đầu nói: “Một đám tiểu quỷ như các ngươi còn đoán không ra sao ta biết được.”
Vài nha hoàn cũng cười theo nàng, nói lung tung thêm hai câu thì Huệ Ngạc chỉ ngồi suy nghĩ mà không nói chuyện. Mọi người thấy nói chuyện không còn tự do nữa thì tìm lý do giải tán.
…
Cả ngày này trong lòng Huệ Ngạc đều nhớ đến chuyện trộm, chỉ cần tên trộm làm thêm một lần nữa nàng mới thể bắt được.
Một ngày này, Diệp Chân thị sai người gọi Diệp Mạt đi qua nói là có chuyện muốn nói cùng cô. Huệ Ngạc nghĩ, hôm nay tiểu thư không ở đây, không phải là cơ hội tốt cho tên trộm ra tay sao. Nghĩ như thế liền gọi Liên Cúc đi vào nói rằng mình không khỏe, để Liên Cúc đi theo tiểu thư đến phòng đại phu nhân.
Liên Cúc cũng không nghĩ nhiều, dặn nàng nghỉ ngơi rồi mới cùng Diệp Mạt ra ngoài. Huệ Ngạc nghĩ, nàng ở trong phòng đương nhiên kẻ trộm không dám hành động nên đi ra ngoài, trước khi đi còn nhìn về mấy nha hoàn đang trực phòng.
…
Diệp Mạt bị ông xã đả kích chưa gượng dậy nổi, cảm xúc cực kỳ thấp, mấy ngày nay tinh thần không sáng sủa. Thấy Diệp Chân thị thì yếu ớt kêu một tiếng mẫu thân. Hôm nay ngũ phu nhân cũng mang tiểu thư nhỏ tuổi nhất của Diệp gia là Diệp Đình đến. Diệp Đình vừa hai tuổi, ngoan ngoãn xinh đẹp ở trong lòng vú em, cực kỳ giống một con thỏ nhát gan.
Mười lăm tháng tám gần ngay trước mắt, rất nhiều chuyện cần làm khẩn cấp. Ở thành Lê Dương có một tập tục nhiều năm không đổi, khi đính hôn, nhà gái đều phải thêu tín vật đưa cho nhà trai.
Trên thực tế, mấy ngày trước Diệp Mạt có theo Diệp Chân thị học mấy việc thêu thùa đơn giản. Chỉ vì tuổi của cô còn nhỏ ánh mắt tay chân chưa đủ lưu loát, nên Diệp Chân thị cũng không có yêu cầu quá nghiêm khắc với cô.
Nhưng mà tình huống hiện tại cũng không giống như thế, tín vật đưa cho chú rể lại từ mẫu thân của tân nương làm ra. Diệp Chân thị vuốt nhẹ bím tóc của Diệp Mạt nói tình hình. Thật ra chuyện này cũng không có gì, tuy theo tập tục phải là tân nương làm, nhưng mấy loại đính hôn khi còn nhỏ này có không ít trường hợp tín vật là do người ngoài làm, tân nương thì chỉ cần mấy đường mở đầu là được.
Diệp Chân thị đưa ra mấy thứ đơn giản cho Diệp Mạt chọn, cuối cùng Diệp Mạt chọn thêu hà bao (cái túi thơm đeo bên hông ý). Với trình độ năm xưa của cô, một cái hà bao khẳng định là không có vấn đề gì, chẳng qua tay chân còn hơi chậm chạp nên kỹ thuật khẳng định đã suy giảm, nhưng mà nói chung là có thể hoàn thành.
Diệp ngũ phu nhân là một cô nương mới hơn hai mươi, là người khá thẹn thùng, dịu dàng đẹp như hoa. Ngũ phu nhân xuất thân là thợ thêu, tay nghề vững chắc. Nàng nghe nói Diệp Mạt phải thêu tín vật cho lễ đính hôn nên tự động xin đi giết giặc, nói rằng có thể giúp đỡ chút việc.
Mặc dù ngũ phòng này được lão gia sủng ái nhưng cũng may tâm tư đơn thuần, không vì được sủng mà kiêu. Đối với Diệp Chân thị rất kính sợ, tâm địa không chứa chút giảo hoạt nào, cho nên Diệp Chân thị đối đãi với nàng rất tốt. Hôm nay nàng chủ động đến đây khiến bà rất vừa lòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không, truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không , đọc truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không full , Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không full , Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không chương mới