TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thành Lê Dương được mệnh danh là thành sông nước, là điểm hội tụ của sông Ô Thủy cùng sông Mặc Thừa, hình thành nên một khu vực tam giác. Là nơi giao hội của hai con sông lớn nên điều kiện vận chuyển bằng đường sông tương đối thuận lợi. Hơn nữa khí hậu nơi này rất tốt, bốn mùa như mùa xuân, rất nhiều người nghe danh mà tới, hoặc là ở luôn hoặc là nghỉ hè hay nghỉ đông.
Trời đất lâu dài, thành Lê Dương phát triển sầm uất như ngày nay. Xe ngựa của Diệp Mặc chạy không bao lâu đã vào thành, khi mới vào thành thì thấy rất nhiều ngôi nhà ngói thấp bé. Đi vào thêm một chút nữa đã thấy những tòa nhà ngói đỏ lầu cao đứng vững, bốn năm tầng không ít.
Ngã tư đường bằng phẳng rộng lớn, bốn chiếc xe ngựa có thể cùng nhau đi qua một lúc. Người đi trên đường đều mặc quần áo chỉnh tề, mặt mày hồng hào. Có không ít người ở bên đường bày bàn cờ cùng bàn trà giết thời gian, còn có những cô gái nhà buôn bán túm năm tụm ba ở cửa nhà tán gẫu.
Phủ đệ Diệp gia nằm phía Bắc của thành Lê Dương, xe ngựa đi qua những con đê cây cầy đá xuyên qua những con đường ồn ào. Diệp Thanh áo trắng toàn thân vén màn xe lên, nhìn Diệp Mặc trong lòng Huệ Ngạc vui cười nói: “Mạt Mạt, mau nhìn xem, đó là phố hoa mà muội thích nhất.”
Lúc này Diệp Mặc chỉ thấy đầu choáng váng, lồng ngực đập thình thịch, nếu xe ngựa cứ xóc nảy như lúc trước chỉ sợ cô không thể không nôn ra.
Tuy thân mình mềm nhũn nhưng cô vẫn rất tò mò. Từ khi bắt đầu lên xe không có ai chủ động vén rèm cửa nên cô cũng không có cơ hội coi trộm thế giới bên ngoài. Lúc này nghe nói thế thì vội vàng sử dụng tay chân đứng lên tiến đến bên cửa sổ xem bên ngoài.
Còn chưa biết cái gì gọi là phố hoa, thì mũi đã ngửi thấy hương hoa ngào ngạt. Bởi vì số lượng rất nhiều nên mùi hương kia có chút nồng đậm. Lúc này một trận gió nhẹ thổi qua, một đám hoa màu trắng tuôn rơi xuống, như tuyết trắng thơm bay đầy trời, thật là đẹp mắt.
Chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giá chậm rãi đi qua, bánh xe lăn qua những đoán hoa mềm mại thuần khiết kia. Bên ngoài xe ngựa, hộ vệ cùng nô bộc đều tập trung nghiêm túc đi xung quanh. Trong đó có hai vị thiếu gia tuấn tú, người áo đen cưỡi ngựa đen, người áo trắng cười ngựa đỏ, cả hai đều hiên ngang.
Có đôi khi đi ngang qua những nông dân đang thu hái hoa, họ đều dừng tay nhìn, có người còn châu đầu ghé tai nhỏ giọng thảo luận.
“Đó là người Diệp gia a, người đi đầu tiên kia hẳn là Diệp đại công tử đi. Thấy vị công tử áo trắng kia không, chắc chắn là Diệp tam công tử.”
“Ngươi hỏi Diệp gia là nhà nào sao? Đầu óc ngươi choáng váng sao? Đó là gia đình cuối phố hoa, phút đệ chiếm hết một phần phía Bắc của sông Ô Thủy.”
“Có nghe gì chưa? Diệp đại công tử muốn cưới con gái thứ hai của Phúc gia, lại làm chính thất (vợ cả). Phúc gia…”
“Thiết, có cái gì mà ghê gớm, chỉ là mấy đồng tiền dơ bẩn. Mấy người con trai nhà đó cũng không có ai vào triều thi cử mà làm quan.”
Những người bàn luận ai giữ ý nấy, đều đang nói về một chủ đề — đó là danh vọng cùng tài phú của Diệp gia.
Cửa chính của Diệp phủ ở phía Nam, đối diện dòng sông Ô Thủy trong xanh. Hai cánh cửa to lớn mở ra hai bên, ở mỗi bên đông tây nam bắc của phủ đều có cửa nhỏ. Trong đó cửa phía đông là đi thẳng vào hậu viện của nữ quyến.
Xe ngựa Diệp gia đi vào từ cửa đông, đi khoảng 10 phút mới dừng lại vững vàng. Lúc này Diệp Mặc không còn nhàn hạ thoải mái thưởng thức phong cảnh bên ngoài nữa, trên mí mắt như có quả tạ ngàn cân, không thể mở ra được. Cái đầu nhỏ cũng nặng như sắt, từ hai cái lỗ mũi thở ra những luông khí cực nóng.
Chắc là cô bị cảm rồi, Diệp Mặc nghĩ như vậy, sau đó cô cảm thấy được một bàn tay chạm vào trán, có một âm thanh mơ hồ của ai đó truyền đến.
“Lão gia, hình như Ngũ tiểu thư bị sốt!”
Sau đó là một trận ồn ào khiến thái dương của cô đau như bị kim châm. Diệp Mặc không kiên nhẫn nhíu mày, cuối cùng không còn sức lực chống đỡ nữa mà dần dần mê mang.
…
Thật vất vả cớn sốt mới lui đi, sau khi cô tỉnh lại đã là đêm ngày thứ ba. Trong phòng chỉ có một ngọn đèn, ánh sáng có chút mờ nhạt u ám, nhưng mà ánh sáng như vậy thật ra rất thích hợp đối với giấc ngủ.
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không, truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không , đọc truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không full , Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không full , Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không chương mới