TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngay phía nam thành Lê Dương đối diện với sông Ô Thủy là một ngọn núi sừng sững nguy nga. Núi này cao chọc trời, thắt lưng là những đám mây tinh tế bay lượn.
Cũng vì dãy núi cao hùng vĩ này cùng với dòng sông trải dài mà thành Lê Dương là một địa danh nổi tiếng với phong cảnh xinh đẹp. Chim bay cá nhảy, trên núi có những khi rừng dày đặc lá cây rất hiếm thấy, đi sâu vào trong có thể thấy những loại sinh vật kỳ lạ. Tôm cá tràn đầy, hai dòng sông cung cấp thủy sản nhiều không kể xiết.
Có được điều kiện tự nhiên may mắn như thế, thành Lê Dương nhanh chóng trở thành phát triển mạnh mẽ về ẩm thực. Đi dạo trong thành một vòng, lúc nào cũng có thể nhìn thấy các quán ăn quán rượu đặc sắc khác nhau. Kiểu dáng không giống nhau, thức ăn không giống nhau nhưng đều có một điểm chung đó là cả sảnh đường tràn ngập khách, buôn bán rất phát đạt.
Ngọn núi nổi tiếng này của thành Lê Dương tên gọi là Kỳ Dương, ở Kỳ Dương có một ngôi chùa trăm năm dựa vào núi, tên là Lôi Sơn, chùa Lôi Sơn này cũng là đích đến hôm nay của Diệp Mạt cùng mọi người.
Xe ngựa chậm rãi đi ra khỏi phố hoa, đập vào mặt là mùi hương hoa rất nồng, Diệp Mạt vén rèm che trên xe, tò mò nhìn phong cảnh ở bên ngoài.
Chỉ thấy ánh mắt trời tưới lên những bông hoa nhìn như gấm. Bắc ngang qua sông Ô Thủy là một cây cầu đá hình vòm, dọc hai bên bờ sông là những tảng đá to.
Trên đường cái không thiếu các cửa hàng, thỉnh thoảng lại có thêm vài cái mở cửa, những lô bánh bao mới nấu tỏa hương thơm phức. Người đi trên đường cũng không nhiều, thỉnh thoảng mới gặp ông chủ hay bà chủ cầm chổi quét tước bậc thang trước cửa hàng.
Diệp Mạt đến đây hơn một tháng, lần nay xem như là lần đầu tiên ra khỏi cửa. Thời gian còn sớm, trên đường không có nhiều người đi, Diệp Chân thị cũng cho cô vén rèm lên thưởng thức phong cảnh. Nếu là ngày thường đông đúc thì với thân phận như cô việc đưa mặt ra đường thế này là việc làm không hợp lễ nghĩa.
Xe ngựa đi lòng vòng chừng nửa canh giờ mới đến cửa thành. Mà cửa thành cũng đang nghênh đón một ngày náo nhiệt. Thôn dân ở ngoại ô đều đến sớm, trên tay là rổ hoặc là giỏ, có khi là sọt trái cây, có khi là ngũ cốc, lương thảo, còn nghe được hương vị ngào ngạt của rượu gạo.
Diệp gia vừa đến cửa thành đã có người đi trước đến nói chuyện với lính canh cửa. Xe ngựa dừng lại, Diệp Mạt không khống chế được lòng hiếu kỳ. Vén rèm che lên thì thấy bên ngoài có một nông phụ đang đi qua, hai vai gánh hai cái sọt thật to, bên trong đậy kính không biết là cái gì.
Diệp Mạt rất là tò mò, liền lên tiếng gọi nàng lại: “A di, người đang gánh cái gì vậy?”
Nông phụ kia lần đầu vào thành đã gặp được người cao quý như thế, yên lặng nhìn tán thưởng không thôi. Chưa từng nghĩ trên một chiếc xe ngựa phú quý thế này lại có một khuôn mặt trắng nõn mũm mĩm lộ ra, đôi mắt như sao rời, sáng ngời đẹp đẽ.
Nông phụ kia đem đôi gánh đặt ở bên dường nhìn Diệp Mạt cười hiền hậu: “Là bánh Hoa nhi, tiểu thư muốn mua một cái không?”
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không, truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không , đọc truyện Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không full , Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không full , Ông Xã, Chúng Ta Xuyên Không chương mới