TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mấy ngày đầu không gặp cô, hắn chỉ nghĩ đơn giản là do cả hai cùng bận rộn, nhưng tình trạng đi sớm về muộn của cô tiếp diễn đến một tuần, rồi mười ngày, nửa tháng… hai tháng liên tiếp.
Lúc này hắn mới hoảng hốt nhận ra người ta đang tránh mặt mình.
Và có vẻ như người bị tránh mặt chỉ có một mình hắn.
Khi dò hỏi bác Hoa thời gian qua có gặp cô không, bác đều trả lời:
“Cô Tâm vẫn về nhà hàng ngày mà, cậu đừng nói là không biết nhé.”
Hắn chợt nhận ra đã là vợ chồng gần hai năm nhưng vẫn không hiểu rõ tính cách của cô, cũng không biết thói quen sinh hoạt, không biết cô thường đi đâu làm gì.
Người ta thường nói “đàn ông sao Hỏa, đàn bà sao Kim”, nếu chưa bỏ công tìm hiểu, đúng là chẳng có cách nào để hiểu được nhau.
“Cậu gửi cho tôi tư liệu về những nơi Tâm hay lui tới gần đây, cả những người mà cô ấy tiếp xúc trong vòng hai tháng.
Đúng, từ lúc tôi xuất viện.
Và tôi muốn biết bây giờ cô ấy đang ở đâu.”
Sử dụng phương pháp đơn giản nhất, là liên hệ với trợ lý để tìm thông tin về lịch trình của cô.
Hắn thở dài, đáng ra là chồng cô, chính hắn phải biết rõ hành tung của cô hơn ai hết, chứ không phải như thế này, mỗi lần muốn tìm vợ mình đều phải nhờ đến sự trợ giúp của bên thứ ba.
Rót một cốc nước uống vài ngụm để cho tâm tình nóng nảy bình tĩnh lại, hắn ép bản thân ngồi xuống ghế, kiên nhẫn chờ đợi tin tức, thay vì sốt ruột đi tới đi lui.
Lần này cuộc điện thoại báo cáo kết quả nhiệm vụ của Thành đến nhanh hơn so với tưởng tượng của hắn.
“Sếp, dạo gần đây cô Tâm hay đến Trung tâm cứu hộ vật nuôi, theo như lịch trình hàng ngày thì hiện giờ có lẽ cô ấy đang ở đó.
Sếp có thể thử đến đó trong thời gian chờ đợi báo cáo chính xác từ phía thám tử.”
Hắn mở mail chuyển tiếp từ Thành, là hành tung của cô suốt hai tháng qua, rất đơn giản, chỉ điểm đến chỉ có nhà, đài phát thanh nơi cô làm việc, Trung tâm cứu hộ vật nuôi Thành vừa nhắc đến, và một quán cà phê ngay sát bên đài phát thanh.
Người mà cô gặp, ngoài đồng nghiệp cũng chỉ có bác Hoa và Hồng – bạn thân của cô.
Đúng là chiếu theo thời gian biểu khá cố định như thế này, khả năng cô đang ở Trung tâm cứu hộ vật nuôi là rất cao.
Không chút chần chừ, hắn đứng dậy thay đồ, lái xe đến đó.
Đây là lần đầu tiên trong đời hắn bước chân vào một nơi như vậy.
Đâu đâu cũng có dấu vết của chó mèo, có dọn dẹp sạch sẽ thế nào cũng không át nổi thứ mùi đặc trưng của chó mèo, vì ở đây có quá nhiều chó mèo có vấn đề, bị vứt bỏ hoặc không có nơi để trở về.
“Cô ấy chắc đang ở trong phòng của mèo con, anh muốn tìm cô ấy thì có thể vào trong đó.
Có một chú mèo con rất đáng yêu, dạo gần đây cô ấy thường xuyên ôm ấp.
Tôi và các nhân viên khác ở đây còn tưởng cô ấy định nuôi nó, nhưng cô ấy lại nói người nhà không thích thú cưng nhỏ.”
Động vật nhỏ, chó con, mèo con, đều có khả năng chữa lành, nói như vậy thật không sai.
Cô ngồi trong phòng nhỏ, ôm trong lòng một chú mèo đen nhỏ xíu, mới khoảng hai tháng tuổi.
Đôi tai nho nhỏ khe khẽ động đậy, mắt to tròn lúng liếng tò mò nhìn xung quanh, đệm thịt cũng nho nhỏ mềm cại cào cào vào lòng bàn tay hơi ngứa.
Cô có cảm giác, đệm thịt của bé con đang cào lên đầu trái tim mình, chứ không phải bàn tay.
Mèo con còn nhỏ, giống như một nhúm lông đen nằm gọn trong lòng, cô bất tri bất giác mỉm cười.
Nếu không phải đang ở trong nhà hắn, không biết sẽ phải rời đi lúc nào, thì cô đã ôm bé con này về nhà rồi.
Cô vốn thích chó mèo nhỏ, nhưng bé con này là mèo con mà cô thích nhất.
Có thể nói là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
“Tâm.”
Giọng nói quen thuộc của người đàn ông gọi tên cô khiến cô nghĩ rằng mình đang gặp ảo giác.
Làm sao hắn có thể gọi cô bằng giọng điệu nhẹ nhàng và bình tĩnh như vậy? Và làm sao hắn biết được cô đang ở chỗ này?
Việc đến đây hàng ngày, cô không nói cho ai biết, nên sự xuất hiện của hắn khiến cô vô cùng kinh ngạc.
Vừa bất ngờ khi hắn biết cô ở đây, lại vừa ngạc nhiên khi hắn – một người không ưa gì thú cưng nhỏ, nhất là mèo, lại tình nguyện bước chân vào Trung tâm cứu hộ vật nuôi.
Vừa bước chân vào cửa phòng, bóng dáng quen thuộc đã lọt vào tầm mắt hắn.
Cô đang ôm một con mèo đen nhỏ trong lòng, nhẹ nhàng trêu đùa móng vuốt của nó, một người một mèo ở bên nhau hòa hợp một cách kì lạ, giống như sinh ra đã định sẵn là có duyên với nhau.
“Sao anh biết tôi ở đây?”
Một tia mừng rỡ trong mắt cô che giấu rất nhanh nhưng cũng vô tình bị hắn bắt được.
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi, truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi , đọc truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi full , Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi full , Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi chương mới