TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Có những tình huống đột ngột xảy ra khiến người ta luống cuống không biết phải phản ứng thế nào mới đúng.
Ví dụ như tình huống mà Hồng gặp phải hiện tại.
“Cậu sao vậy? Đừng làm tớ sợ…”
Hồng cố gắng lay gọi, nhưng cô không có dấu hiệu tỉnh lại.
Nhìn xung quanh, cổng bệnh viện bình thường lắm người qua lại hôm nay có vẻ lại vắng hơn.
Người nào người nấy cắm đầu đi, dường như bận rộn lắm, và dường như không muốn dây phải chuyện phiền phức.
“Làm thế nào bây giờ…”
Trước khi cô ra viện, bác sĩ đã dặn dò là phải tránh xúc động mạnh, vì không có lợi cho sự phát triển của đứa bé trong bụng.
Khi cô ngã xuống, dòng máu đỏ tươi chậm rãi chảy ra, Hồng cảm thấy như có một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
Sinh khí từ trong cơ thể của Tâm trôi đi từng chút một.
Hồng gấp đến phát khóc, liên tục hoảng loạn nhìn xung quanh, mong rằng có một ai đó dừng lại giúp đỡ.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Sao chị ấy lại bị thế này?”
Giọng nam có vẻ sốt sắng vang lên sau lưng Hồng, quay đầu sang nhìn, là một người lạ.
Hồng có thể chắc chắn chưa gặp người này bao giờ, nhưng nét mặt chân mày lại mang đến một cảm giác gì đó rất quen thuộc.
“Anh là ai? Anh có quen Tâm à?”
Người vừa xuất hiện là Huy.
Cậu ta “phụng chỉ hành sự”, đến bệnh viện xem Hoàng như thế nào, nào ngờ vừa đến cổng bệnh viện đã thấy Tâm nằm bất tỉnh ở đó.
“Tôi là em trai của Lục Huy Hoàng, cũng là em chồng của chị ấy, ừm, trên danh nghĩa.
Trên thực tế thì quan hệ giữa chúng tôi có thể xem như là bạn bè.”
Vừa nói, cậu ta vừa ngồi xổm xuống, cúi người muốn ôm người đang bất tỉnh lên.
Trùng hợp làm sao, rất nhiều lần cô gặp chuyện bất trắc, cậu ta đều kịp thời xuất hiện.
Thì ra thật sự là người quen của Tâm, Hồng hơi thây đổi tư thế để giúp cậu ta dễ dàng ôm người, vừa đỡ Tâm vừa nhỏ giọng oán giận khi nghĩ đến những việc vừa xảy ra.
“Hừ, anh của anh thật đúng là loại không ra gì.
Đã lừa dối tình cảm của cô ấy rồi lại còn trơ trẽn ôm ấp nhau trong bệnh viện.
Chắc cô ấy quá tức giận, vừa ra khỏi bệnh viện đã bất tỉnh.”
Máu từ người cô chảy ra nhuộm đỏ một bên vạt áo của Huy, nhưng cậu ta không quan tâm.
Cậu ta chỉ quan tâm tới an nguy của cô, và của đứa trẻ trong bụng cô.
Hơn ai hết, người đã một lần bắt gặp cảnh cô tự sát không thành là cậu ta hiểu rõ, đứa trẻ này quan trọng với cô đến thế nào.
Đó chính là sợi dây níu giữ cô ở lại với thế giới này.
Nói cách khác, nếu đứa trẻ không còn, cô sẽ không còn muốn sống nữa.
Nhẹ nhàng ôm cô lên, cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới phòng cấp cứu, đến khi đặt người xuống phòng bệnh rồi, cậu ta mới đi ra ngoài cửa, ngồi thụp xuống băng ghế bên ngoài.
Quay sang hỏi han Hồng vài câu.
“Hồi nãy chưa hỏi rõ, cô nói Lục Huy Hoàng ôm ấp người khác trong bệnh viện, là ôm ấp ai?”
Hồng thở phì phò, cũng ngồi xuống ghế bên cạnh.
“Là Tô Thùy Dương chứ còn ai vào đây nữa.
Loại người không có gia giáo, phá hoại hạnh phúc gia đình chính em gái của mình.
Còn anh trai của anh nữa ấy, lợi dụng cô ấy sinh con cho hắn, sau lưng vẫn lén lút qua lại với con yêu tinh kia.”
Rút từ trong túi áo ra một gói giấy ướt, đưa cho Hồng lau mồ hôi, cậu ta trầm ngâm không nói.
Trong đầu có vô vàn thắc mắc.
Chính cậu ta hiểu rõ, người anh trai đó vốn là một người đào hoa, nhưng đào hoa đến đâu thì cũng giữ trong lòng mình một tình yêu thần thánh, chỉ trao cho duy nhất một người.
Thời gian trước, nhìn biểu hiện của hắn, cậu ta cho rằng Tâm chính là người đó, chỉ là hắn vẫn chưa nhận ra nên từ chối thừa nhận tình cảm của chính mình.
Tới khi hắn nhận ra, cậu ta tưởng rằng mọi chuyện đã ổn.
Cuối cùng cô cũng có hạnh phúc thuộc về mình.
Không ngờ…
“Cô lau mồ hôi trên mặt đi, bây giờ quan trọng nhất là an nguy của chị ấy và đứa nhỏ trong bụng.
Tôi chỉ sợ nếu đứa nhỏ có mệnh hệ gì, chị ấy cũng không muốn sống nữa.”
Lời này là tâm sự của cả hai người.
Hồng cũng không giấu được tiếng thở dài.
Là bạn thân của cô, Hồng đã thấy vẻ mặt hạnh phúc khi cô nhắc tới đứa con trong bụng.
Nếu đứa trẻ không còn… không ai dám nghĩ tới hậu quả phía sau.
Thời gian chờ đợi đằng đẵng trôi qua.
“Người nhà bệnh nhân Tô Thanh Tâm đâu ạ? Là hai người à? Một trong hai người, hoặc cả hai vào phòng hành chính khoa đi ạ, bác sĩ có lời muốn nói.”
Hai người nhìn nhau, trong mắt cả hai đều là lo lắng.
Bác sĩ có lời muốn nói, có phải là tình trạng nguy hiểm, lành ít dữ nhiều?
Thấp thỏm lo âu đi vào trong phòng hành chính, chỉ có một vị bác sĩ nữ lớn tuổi đang ngồi bên trong, cúi đầu đọc bệnh án.
Thấy hai người có vẻ lo lắng liền thở dài, lên tiếng gọi:
“Người nhà bệnh nhân Tâm đúng không? Hai cháu ngồi đi.
Hai cháu có quan hệ thế nào với bệnh nhân? Có thể thay mặt kí giấy không?”
Không dám chần chờ một giây nào, Huy lên tiếng:
“Cháu là em chồng chị ấy, còn đây là bạn thân.”
Có lẽ là không nghĩ tới quan hệ của hai người với Tâm lại là như vậy.
Trong mắt người bác sĩ lớn tuổi, cái ánh mắt quan tâm và lo lắng của Huy khi nhìn vào cô, càng giống quan hệ người yêu hoặc vợ chồng hơn là chị dâu – em chồng.
“Vậy chồng bệnh nhân đâu?”
Hồng định nói gì đó, nhưng Huy đã nói trước:
“Chồng chị ấy… bị thương, vừa tỉnh lại sau phẫu thuật, cũng đang nằm trong bệnh viện này.
Tình trạng của chị ấy thế nào rồi ạ?”
Thở dài một hơi, Hồng hiểu rằng cậu ta không muốn nói quá nhiều với người ngoài, dù sao thể diện của nhà họ Lục cũng cần giữ.
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi, truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi , đọc truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi full , Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi full , Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi chương mới