Tô Ánh Nguyệt không hiểu chuyện gì, cho nên quay đầu nhìn thoáng qua gương chiếu hậu: "Đầu óc người phía sau có vấn đề hay sao, không có chuyện gì lại bấm còi."
Quay đầu lại phát hiện vẻ mặt không biểu tình của Trần Minh Tân, giống hệt quan công mặt đen, không có chuyện gì lại bày ra sắc mặt như vậy?
Tính khí thất thường thật.
Đến Tô thị, Tô Ánh Nguyệt vừa xuống xe, Trần Minh Tân liền vội vàng vàng lái xe đi, giống hệt như có chuyện gì đó quan trọng thúc giục vậy.
An Hạ cũng vừa mới đến, cô ấy từ phía sau sáp lại: "BOSS Trần đưa cậu đi làm ư."
Tô Ánh Nguyệt nhẹ gật đầu, vẫn còn suy nghĩ Trần Minh Tân vừa nãy lại có chuyện quan trọng gì.
"Hai người không sao chứ?" An Hạ thấy bộ dạng không có chuyện gì của cô, mới dám hỏi tin tức ngày hôm qua: "Người đàn ông thân mật với nữ thần Yên, xuất hiện trên tin tức, có phải là BOSS Trần không?"
"Đúng vậy." Tô Ánh Nguyệt vẻ mặt không sao cả nói: "Có muốn xin chữ ký của nữ thần Yên hay không?"
Cố Hàm Yên tuy rằng muốn cướp người đàn ông của cô, nhưng cô ta lại là thần tượng của An Hạ, An Hạ là người hâm mộ của cô ta nhiều năm như vậy, khẳng định rất muốn xin được chữ ký của cô ta.
"Thật sự có thể xin được sao?" Vẻ mặt An Hạ tràn đầy niềm vui.
"Có thể." Muốn xin được chữ ký, có lẽ không thành vấn đề.
An Hạ đang chuẩn bị nói gì đó, bỗng nhiên sụp mặt xuống: "Hay là bỏ đi, cậu đã hỏi BOSS Trần vì sao lại bị người ta chụp được chuyện anh ấy ở cùng với nữ thần Yên hay chưa, lại còn bị lên báo, nữ thần Yên từ trước đến nay chưa từng có loại tin tức như thế này...."
"Cậu có ý gì?" Tô Ánh Nguyệt đương nhiên biết, vậy khẳng định là Cố Hàm Yên cố ý để người khác chụp được.
"Tớ cảm thấy cô ấy nói không chừng là đặc biệt để người khác chụp được, tớ cảm thấy BOSS Trần là người đàn ông rất đứng đắn, đúng rồi, quan hệ của họ là gì?"
Tô Ánh Nguyệt vỗ đầu của cô ấy: "Càng ngày đầu óc càng có vấn đề rồi."
"Cút!" An Hạ bỏ tay của cô ra.
Tô Ánh Nguyệt cười cười: "Hình như là bạn bè quen biết rất nhiều năm."
"Bạn bè quen biết rất nhiều năm…" An Hạ rất nhanh mở ra trí tưởng tượng phong phú của cô ấy: "Cô ấy sẽ không có ý gì với Trần BOSS đó chứ? Thông thường mà nói, giữa bạn bè khác giới nhiều năm, luôn có thứ cảm xúc rất khó tả...."
Tô Ánh Nguyệt cười lạnh một tiếng: "Cậu đoán xem."
"Tớ đoán như thế nào chứ!"
Tô Ánh Nguyệt không muốn nhiều lời, chuyện của cô với Cố Hàm Yên là chuyện riêng, mà An Hạ lại là người hâm mộ của cô ta, cô cảm thấy chuyện như vậy, tốt nhất là không nên tùy tiện nói ra.
Bởi vì An Hạ là bạn tốt của cô, cho nên cô càng không thể nói.
…
Tô thị chủ yếu kinh doanh các sản phẩm Internet.
Tô Ánh Nguyệt vừa đến công ty đã được thông báo đi họp, nói là phải nhận một dự án mới, là APP xã giao rất nổi tiếng hiện nay.
Còn chưa tới phòng họp, cô chợt nghe đến bên cạnh có người nói: "Nghe nói gì chưa? APP này là Cố Hàm Yên đại ngôn đấy!"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!