Ai cũng nói phụ nữ có thai tính khí sẽ thay đổi thất thường nhưng nhìn xem vợ nhà anh rất ngoan, cô hiền lành, nghe lời còn hơn trước nữa.
Ba tháng đầu vì bảo vệ con mà Vu Quân dường như là nhịn muốn hỏng, cứ phải né xa cô.
Ngày thì đi làm ở công ty đến tận tối mới trở về, đến thời kì thai nghén anh lại cảm thấy thương cô cùng có lỗi.
Vi Hy thật là tủi thân cô tưởng anh thấy cô có thai, thân hình cũng béo ra xấu xí nên mới ngoan ngoãn nghe lời như vậy.
Hôm đó, cô buồn bực đến mức động thai.
Vụ Quân đang bàn chuyện làm ăn quan trọng với Ảnh ở Italy biết chuyện trở về ngay trong ngày.
Ôm người mình yêu trong lòng, Vu Quân khẽ khàng hỏi:
"Sao thế, ai chọc giận vợ à?"
"Có phải anh hết yêu em rồi không?".
Giọng Vi Hy mè nheo dụi dụi đầu nhỏ vào vòm ngực rắn chắc của anh.
"Nói gì đấy, em quan trọng với anh như thế nào em còn không biết sao?"
"Hừ...!chứ không phải anh thấy em xấu xí anh liền hận không thể né xa em ra luôn sao?".
Vi Hy đánh mạnh vào cái tay anh đang ôm cô.
"Không phải, em lúc nào chẳng đẹp trong mắt anh chứ?".
Anh cười khẽ vẫn cưng nựng mà ôm cô trong lòng.
"Anh nói dối".
Vi Hy vẻ mặt như sắp khóc đến nơi.
"Chẳng phải là ở gần em anh liền không nhịn được sao?"
Vi Hy đứng hình, anh ấy nghĩ như vậy thật sao? Cô liếc nhìn vẻ mặt anh, khi biết anh là nói thật nên cô mới chấp nhận lí do đó.
Những ngày sau vì sợ Vợ mình lại xảy ra chuyện, Vu Quân dứt khoát quẳng hết mọi việc ở công ty cho Trác Hiện đang ở cung điện cùng với Jenny, rồi trở về bồi bên cạnh vợ.
Mà Vi Hy sau khi biết được anh như vậy liền quay một vòng 360 độ.
Cô cằn nhằn, càu nhàu từ sáng đến tối.
Cô muốn ăn cái này, muốn ăn cái kia, đau lưng, bắp tay, bắp chân,...!khiến Vu Quân phải gạt phăng cái suy nghĩ lúc đầu của mình.
Vụ Quân cứ phải nói là chạy qua chạy lại suốt ngày, tôi còn phải nằm cạnh trông cô ngủ.
Mà cũng thật lạ, Vi Hy chỉ mới 5 tháng mà bụng cô lại to hơn người bình thường khá nhiều.