Dù hơn một mét khoảng cách, ánh mắt Cố Diệp vẫn tràn ngập hoài nghi cùng dò xét như cũ.
Cố Sâm Vũ rất rõ ràng, nguyên chủ ở nơi này không được hoan nghênh. Anh em Cố gia trong tối ngoài sáng đều ghét bỏ cái loại đức hạnh này, mà
nguyên chủ cũng xác thực làm nhiều chuyện xấu, cuối cùng rơi vào kết cục bi thảm bị xa lánh bỏ rơi.
Tóm lại, tác giả đại nhân ngược tới ngược lui tên pháo hôi bá tổng này không chút nương tay.
“Anh à, em thề, em thật sự không có ý định làm mấy chuyện gây rối đâu.”
Cố Sâm giơ tay phải lên thề.
“Em trai của anh gội đầu rửa mặt, một lần nữa muốn thay đổi làm người, anh nguyện ý tin tưởng không?”
Sợi tóc ướt dính trên gương mặt trắng nõn, ngón tay thon dài để ngang tai, ánh mắt anh trong suốt sạch sẽ đến lạ lùng.
Cố Diệp chưa bao giờ thấy em trai mình như vậy, hơi sững sờ một lúc mới
bừng tỉnh, nhịn không được hỏi: “Xảy ra chuyện gì làm cậu đột nhiên gội
đầu rửa mặt đây?”
“Dầu gội đầu Cha Cha loại bỏ dầu, làm sạch sâu da đầu, kiềm dầu và giảm dầu hiệu quả.”
Đầu ngón tay Cố Sâm Vũ vừa chuyển, tiêu sái vén lên tóc mái xõa tung trước mặt.
“Em sẽ không quảng cáo thương hiệu cụ thể đâu, nếu anh cần thì em sẽ gửi riêng cho anh một chai luôn.”
Cố Diệp: …
“Mau cút.”
“Được rồi!” Cố Sâm Vũ đem khăn lông vắt lên vai, “Em đi liền đây.”
Kết quả vừa mới xoay người, phía sau lại truyền đến lời khuyên của anh cả:
“Tên nhóc Giản gia kia, khác với những tiểu tình nhân bao dưỡng bên
ngoài kia của cậu. Nếu cậu không sớm biết điểm dừng, sớm hay muộn người
ăn thiệt thòi cũng là cậu.”
Cố Sâm Vũ chấn động.
Không hổ
là người nối nghiệp tương lai của tập đoàn Cố thị, ánh mắt hung ác như
vậy, dùng một cái liếc mắt liền xem thấu được bản chất của đại nam chủ
Giản Vân Xuyên, còn đoán trúng kết cục bi thảm của anh nữa chớ…
Cố Sâm Vũ nắm chặt tay, giọng nói ba phần mờ mịt bảy phần u sầu: “Anh yên
tâm, em đã nghĩ thông suốt rồi. Cát không thể nắm trong lòng bàn tay,
chi bằng để nó bay theo gió, em sẽ không tiếp tục trêu chọc Giản Vân
Xuyên.”
Cố Diệp: “...Tốt nhất nên vậy.”
Cố Sâm Vũ nhanh chân chuồn đi.
Rõ ràng, vị anh cả Cố gia kiêu ngạo tự phụ này không quá hiểu rõ nguyên chủ, tùy tiện lừa gạt mấy câu liền trót lọt.
Điều anh tương đối lo lắng chính là, bữa tối đối mặt Cố Kiến Lâm, cũng chính là cha ruột của nguyên chủ.
Rất nhanh sau đó, người giúp việc đã lên gõ cửa phòng, mời anh xuống nhà dùng cơm.
“Tiểu Vũ đã về rồi, mau đến đây ngồi!”
Người chào đón Cố Sâm Vũ đầu tiên là một người phụ nữ còn khá trẻ tuổi, cô cười khanh khách, thoạt nhìn rất dễ gần.
Cố Sâm Vũ căng da đầu hô lên: “Mẹ…”
Nụ cười của người phụ nữ xinh đẹp thoáng cái đã đông cứng lại.
Vị thiếu niên ngồi ở bên cạnh “Phụt” bật cười ra tiếng.
“Dì Lan Lan à, lúc nào mà dì đã có đứa con lớn tới vậy rồi ha ha ha ha!”
Cố Sâm Vũ lập tức ngậm chặt miệng, anh nhìn thiếu niên cười tới mức ngã trước ngã sau, xém tí nữa là muốn té ghế.
“Ngồi nghiêm túc.”
Cố Kiến Lâm ở vị trí chủ thượng trầm thấp mắng một tiếng, mang theo một cổ uy nghiêm khí thế của gia chủ.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!