Nhiệm vụ của Mạc Vân Quả thất bại, sau đó bị truyền tống trở về không gian u ám lúc trước.
Lúc này khuôn mặt Mạc Vân Quả lạnh lẽo như hàn băng, nhìn Đoàn Tử trước mắt.
Chỉ thấy cái miệng nhỏ hồng hồng của Đoàn Tử lúc đóng lúc mở, thập phần đáng yêu, nhưng mà nội dung nhổ ra lại là......
"Ký chủ, nhiệm vụ lần này thất bại, mục đích của ngươi là khiến hoa danh của nam chủ truyền xa, ngươi nhìn lại xem ngươi lại nơi nơi cùng nam chủ tú ân ái rải cẩu lương, ngươi quả đúng là không đem nhiệm vụ để vào mắt!"
"Ký chủ, lần này đánh thưởng của ngươi cũng có xu thế giảm xuống, nếu đổi thành giá trị kinh nghiệm mà nói, tính ra cũng chỉ có 1000 giá trị kinh nghiệm......"
"Ký chủ, nói cho ngươi biết, phải ôm chặt đùi thổ hào cho tốt, mà ngươi lại làm gì? Vẫn luôn đều cùng nam chủ tú ân ái!"
"Nếu không phải ta đúng lúc ngăn cản, đem ngươi truyền tống trở về, ngươi có phải hay không còn muốn cùng nam chủ sinh con?"
............
Mạc Vân Quả nhìn miệng không ngừng ríu rít của Đoàn Tử, ánh mắt đã lạnh lại càng lạnh hơn.
Cô tuyệt đối không thể đủ chịu đựng nhiệm vụ của mình thất bại, đặc biệt vẫn loại nhiệm vụ đơn giản như vậy.
Đến nỗi theo như lời Đoàn Tử tú ân ái, còn có đánh thưởng gì đó, Mạc Vân Quả tỏ vẻ hoàn toàn không có cảm giác gì.
Đoàn Tử còn đang không ngừng nói chuyện, Mạc Vân Quả lại nằm xuống, hồi tưởng lại lời cuối cùng Hiên Viên Mặc muốn nói.
"Nhớ kỹ, ta tên......"
Tên là gì? Không phải tên Hiên Viên Mặc sao?
Vì sao phải nhớ kỹ hắn? Vị diện này qua đi, bọn họ cũng có thể gặp lại nhau nữa đâu?
Mạc Vân Quả luôn cảm thấy trên người Hiên Viên Mặc có bí mật, nhưng cô lại không cách nào tìm ra được bí mật đó là gì.
Nghĩ đến Hiên Viên Mặc có thể ở cổ đại sử dụng di huấn, trong lòng Mạc Vân Quả, nhưng cô không muốn nói cho Đoàn Tử.
Đoàn Tử vẫn luôn dong dài lằng nhằng, Mạc Vân Quả cùng với thanh âm ríu rít này, tại không gian u ám, ngủ rồi.
Đoàn Tử thấy kí chủ vậy mà ngủ rồi, khuôn mặt vốn có vẻ nghiêm túc lại có vẻ càng thêm thành thục, không nghĩ tới biểu cảm như vậy lại xuất hiện trên người một đứa bé, có loại đáng yêu nói không nên lời.