Lúc này, đại đa số mọi người cũng biết tình huống trước mắt là như thế nào.
Thực hiển nhiên, cô lại vẻ ngoài lạnh lùng này, thế mà lại là kẻ buôn ma túy.
Nhưng mà, Phong Vi cùng Diệp Lãng không cách nào tin được, nhưng sự thật bày ra trước mắt, như vậy đến cùng là xảy ra chuyện gì?
"Ai có thể nói cho ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"
"Ta cũng muốn biết."
"Ta cảm thấy mình giống như một tên thiểu năng trí tuệ......"
"Ai tới giải thích cho ta biết tình huống hiện tại một chút?"
"Ta nghĩ, bao bột màu trắng kia chắc là ma túy gì gì đó?"
"Ta cảm thấy giống, vị diện rất giống với thế giới của ta, những con chó kia chắc là chó nghiệp vụ."
"Cho nên, khi nào tiểu Quả Quả nhặt được túi bột này?"
"Chẳng lẽ, tiểu Quả Quả là người xấu?"
"Lầu trên à, ta đề nghị ngươi nên xem lại đầu óc của mình đi! Hoạt động của Tiểu Quả Quả mỗi ngày không phải luôn nằm dưới mí mắt của chúng ta sao?"
"Các ngươi nói, những tên cảnh sát kia có khi nào nhốt tiểu Quả Quả vào ngục giam không, ngục giam là một nơi rất khủng bố đấy!"
"Khó nói a......"
"Vừa lúc a, ta còn chưa được nhìn thấy ngục giam đâu!"
"Tuy rằng ta cũng chưa được nhìn qua, nhưng là...... Vẫn là muốn nhìn một chút! Ha ha ha ha ha!"
"Đi thôi! Ta tiểu Quả Quả!"
............
Mạc Vân Quả tự nhiên biết được túi bột trắng kia là thứ gì, đã từng có một thời giài cô nghiên cứu thứ này, phải nói là rõ như lòng bàn tay.
Cho nên khi nhìn thấy thứ này xuất hiện trên người Diệp Lãng cô mới cảm thấy khó hiểu.
Cho nên vừa rồi khi lại gần người hắn, cô mới thuận tay lấy nó đi, chuẩn bị nghiên cứu nó kĩ một chút, lại không nghĩ xuất hiện tình huống hiện tại......
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!