Một câu này càng khiến người ta không nhịn được tưởng tượng.
- Khụ khụ...
Lão gia tử ho khan một tiếng:
- Chuyện tình yêu của hai đứa thì trở về phòng rồi nói sau, ta không muốn xen vào.
Quả thực, lão gia tử không phải là không quản mà là không muốn quản, hắn đối với Thiên Bắc Dạ - đứa con rể này vẫn rất là hài lòng.
Thực lực của người này cường đại, vừa vặn xứng đáng với Cố Nhược Vân.
Hơn nữa nha đầu đó cũng đã lớn tuổi, đến tuổi lập gia đình rồi, đương nhiên, chuyện này vẫn là do Cố Nhược Vân tự quyết định.
Thiên Bắc Dạ nghe được lời này đương nhiên là mừng còn không kịp, trực tiếp bế Cố Nhược Vân xông tới phòng ngủ, đợi đến khi đối phương lấy lại tinh thần, hai người đã ở trong Thượng Cổ Thần Tháp rồi.
- Thiên Bắc Dạ, làm sao ngươi mang ta vào đây được?
Cố Nhược Vân sửng sốt, Thượng Cổ Thần Tháp này cho tới này chỉ có nàng cùng Tử Tà là có khả năng khống chế, không hiểu sao tên Thiên Bắc Dạ này lại có thể tiến vào đây.
- Lần trước nàng cho Địa Ngục Chi Hoa ăn máu của nàng, đó chính là nguyên nhân vì sao ta tiến được vào đây.
- Ta hỏi chàng một lần cuối, rốt cuộc chàng đã khôi phục trí nhớ hay chưa?
Con ngươi Thiên Bắc Dạ rủ xuống, che đi sự khổ sở trong đó.
- Vân Nhi, nếu ta khôi phục lại trí nhớ, nàng có bỏ ta đi hay không?
Tay hắn siết chặt, trong lòng cũng khẩn trương lên... Thậm chí dũng khí nhìn người trước mắt cũng không có.
- Ta sẽ không!
Cố Nhược Vân giương mắt, trong mắt hiện lên một tia kiên định:
- Ta sẽ không để ý tới quá khứ của chàng, Tiểu Dạ, nếu chàng khôi phục ký ức thì hãy nói với ta, đương nhiên, nếu chàng không muốn, ta cũng sẽ không ép.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!