TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
159.
Tôi mơ màng nghe thấy tiếng rao hàng trên phố xá sầm uất, vươn vai tỉnh dậy mới phát hiện mình đang ngồi trên xe ngựa.
Bị bọn họ giày vò cả đêm, tôi vừa đặt đầu xuống đã ngủ ngay, mí mắt nặng trĩu như bị đá đè, ngủ li bì đến giờ mới dậy.
Nghiêm Thù Lân ngồi bên trái, Khương Nhược Châu ngồi bên phải, tôi vừa ngồi dậy thì bọn họ lập tức quay đầu nhìn tôi. Con mèo lông vàng nằm dưới chân tôi nũng nịu "meo" một tiếng.
Thấy tôi tỉnh dậy, khuôn mặt tuấn tú của Khương Nhược Châu nở nụ cười tươi rói, nhét một túi giấy dầu vào tay tôi rồi nói: "Đói chưa? Ăn lót dạ trước đi."
Tôi mở túi giấy dầu ra xem, bên trong là hai cái bánh bao thịt nóng hổi thơm lừng làm bụng tôi đói cồn cào. Tôi nuốt nước miếng rồi cắn hai miếng to làm miệng bị lấp kín, nước thịt thơm ngọt, vỏ bánh xốp giòn và nhân thịt mềm mại thật khiến người ta thỏa mãn.
"Còn một khắc nữa là đến quán rượu," Khương Nhược Châu cười, đưa tay vuốt nhẹ tóc tôi rồi nói, "Sợ ngươi ngủ dậy đói bụng nên mua tạm đồ ăn ở quán nhỏ ven đường."
Tôi vén màn cửa sổ lên, bên ngoài sáng trưng, đường phố đông nghịt người, vô cùng náo nhiệt.
Quan hệ giữa hai người họ có vẻ đã tốt hơn nhiều, mặc dù không thèm nhìn đối phương nhưng ít nhất cũng không còn cãi cọ, tôi hơi yên tâm lại, khỏi cần vắt óc dỗ dành bọn họ nữa.
Thì ra quán rượu cũng thuộc phạm vi kinh doanh của Nghiêm trang.
Trước đây phải trốn tránh thuộc hạ Nghiêm Thù Lân phái tới nên tôi không thể dạo chơi trong thành. Thấy ven đường có bán mứt quả, tôi cũng muốn ăn, bám vào cửa sổ nuốt nước miếng, Khương Nhược Châu xích lại gần nhìn rồi khoác vai tôi cười nói: "Đợi lát nữa hãy mua, giờ ăn nhiều quá không còn bụng ăn cơm đâu."
Bạn đang đọc bộ truyện Phu Nhân Giả tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phu Nhân Giả, truyện Phu Nhân Giả , đọc truyện Phu Nhân Giả full , Phu Nhân Giả full , Phu Nhân Giả chương mới