TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mãi tới trưa cũng không có chuyện gì phát sinh.
Tô Mộc rời khỏi chỗ của Liễu Linh Lỵ, quay về văn phòng, hiện tại hắn cảm giác được tinh thần lẫn thể xác vô cùng mỏi mệt. Không phải loại mỏi mệt thật sự mà là bị những sự tình dơ bẩn bức bách làm mệt lòng.
Dựa theo ý tưởng của Tô Mộc, hắn chỉ muốn giúp huyện Hoa Hải nhanh chóng phát triển, làm vậy sẽ không có lỗi với Chu Thao đã tin tưởng hắn.
Nhưng hiện tại thì sao?
Trần Mai Sử nhất định sẽ giở trò, mặc dù không biết hắn chuẩn bị làm như thế nào, nhưng nhất định sẽ làm như vậy. Nếu Trần Mai Sử không làm, như vậy mới uổng phí với loại người tâm kế như hắn.
Âu Dương tập đoàn trong Tây Phẩm thị dù đã bị tập đoàn Trịnh thị gồm thâu, mà tập đoàn Trịnh thị đã trở thành đầu sỏ thương giới Tây Phẩm thị. Nhưng nội tình của Âu Dương gia tộc vẫn còn, Âu Dương Nghị Phong sẽ nuốt được khẩu ác khí này sao? Hiện tại Âu Dương Dung còn trốn chạy, có nhà không cách nào quay về. Cừu hận như thế Âu Dương Nghị Phong nhất định phải phát tiết ra ngoài.
Hai điều này đã đủ phiền toái, ai ngờ bây giờ còn toát ra Hoàng Luận Đàm gì đó. Trước khi biết được mục đích thực sự của hắn, đáy lòng Tô Mộc cảm thấy lo lắng bất an.
Không sao cả! Không cần biết là sự tình như thế nào, đều phải đối mặt, một khi đã như vậy thì không còn gì để nói, cứ tới đi. Tôi thật sự không tin các người làm được gì tôi!
Tô Mộc ngạo nghễ nói.
Sau giờ tan tầm.
Khi Tô Mộc rời khỏi đại viện ủy ban, phía trước vang lên tiếng còi xe ô tô, sau đó thân ảnh Hoàng Luận Đàm xuất hiện. Người này vẫn mặc quần áo kiểu nha nội thủ đô, thật phong tao dựa vào chiếc xe việt dã vừa nhìn cũng biết là xe quân đội cải trang, vừa thấy Tô Mộc liền vẫy tay, lớn tiếng hô:
Tô Mộc, nơi này!
Dám đứng ngay cửa lớn ủy ban huyện hô to gọi nhỏ tên Tô Mộc, thật sự không phải ai cũng dám làm! Cho nên khi Hoàng Luận Đàm vừa hô lên, vài ánh mắt nóng cháy nhìn qua, nhưng hắn vẫn thản nhiên cười.
Các anh đi thôi!
Tô Mộc bình tĩnh nói.
Sau khi Đoạn Bằng cùng Sở Tranh rời đi, Tô Mộc đi về phía trước. Đúng lúc này từ cửa lớn ủy ban huyện đi ra vài vị chức vụ phó. Họ nhìn thấy Tô Mộc lên xe Hoàng Luận Đàm rời khỏi, khuôn mặt không chút cảm xúc. Hiện tại vài vị phó chủ tịch này đã thật sự bội phục Tô Mộc. Chưa từng gặp qua vị chủ tịch huyện như vậy, nếu không nắm chắc cơ hội đi theo bước chân của hắn, chẳng phải sẽ hối hận cả đời.
Cho nên khi họ nhìn thấy Tô Mộc lên xe rời đi, toàn bộ đều cảm thấy đương nhiên.
Tô Mộc là chủ tịch huyện Hoa Hải, không quen biết vài người có chút vênh váo, làm sao có thể đây? Nếu không dùng nổi loại xe như vậy, chẳng phải hạ thấp thân phận Tô Mộc hay sao?
Anh có cần khoa trương như vậy hay không? Đừng nói với tôi anh lái xe này từ thủ đô tới đi?
Tô Mộc bất đắc dĩ nói.
Làm ơn đi, vậy tốn bao nhiêu công phu a, tôi dùng trình tự chính quy đâu, xe này anh không cần quản. Nhưng mà Tô Mộc, nếu chúng ta quen biết ở thử đô, tôi xem anh là bạn bè, lần này tôi tới đây thật sự muốn gặp anh thương lượng chuyện đầu tư đâu, thế nào? Tối nay chúng ta uống rượu tâm sự?
Hoàng Luận Đàm nói.
Được, vậy đi tâm sự!
Tô Mộc thản nhiên đáp.
Được thôi!
Hoàng Luận Đàm lái xe đi tới Đào Hoa Nguyên. Mà Hoàng Luận Đàm làm sao biết nơi này, Tô Mộc cũng không nghĩ hắn biết trước mà sau khi tới đây mới nghe người ta nói. Nhưng có cần khoa trương như vậy hay không, hôm nay đã tới đây hai lần rồi!
Xem ra duyên phận của mình với nơi này thật sâu đâu!
Ngay khi hai người đi vào Đào Hoa Nguyên, không ai lưu ý tới cách đó không xa có một chiếc xe, nhìn thấy hai người đi vào người ngồi trên xe mới cầm điện thoại gọi ra ngoài.
Cao bí thư, tôi đã theo dõi bọn hắn, ngay trong Đào Hoa Nguyên, dạ, phải…
Trong biệt viện.
Vẫn là Đào Hoa tự mình đi qua tiếp đãi, làm chủ nhân của nơi này, Đào Hoa sao có thể không xuất hiện. Nên nhớ thân phận của Tô Mộc là thế nào, Đào Hoa nhất định phải nịnh bợ hắn. Không cần biết là ở thời điểm ra sao, đều phải lập tức xuất hiện. Trưa nay Tô Mộc cùng Trần Mai Sử gây ra động tĩnh trong này, Đào Hoa cũng biết, cũng thầm ghi nhớ trong lòng.
Chẳng qua khi đó nàng không ra mặt, không phải không muốn mà là không thể, nếu nàng đi ra sẽ đắc tội cả hai người, thay vì là vậy chẳng thà làm như bây giờ.
Tô chủ tịch, ngài đúng là khách quý!
Đào Hoa cười nói.
Tôi là khách quý sao? Cô nói sai rồi, khách quý chân chính đang ở đây đâu. Đào Hoa, cô mở to mắt nhìn cho kỹ, vị này chính là ông chủ giấu nghề thôi!
Tô Mộc cười nói.
Thôi đi, tôi mà là ông chủ gì, nhưng tiền mời anh ăn bữa cơm cũng phải có chứ!
Bạn đang đọc bộ truyện Quan Bảng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quan Bảng, truyện Quan Bảng , đọc truyện Quan Bảng full , Quan Bảng full , Quan Bảng chương mới