Sở Từ nghiêng đầu nhỏ nói, đôi con ngươi sáng ngờ, từ đáy mắt cô nhìn ra đều không có một chút miễn cưỡng nào, ngược lại còn tràn đầy lưu quang.
Chính là chỉ cần nhìn vào đôi mắt này, cảm xúc không thoải mái tích góp cả ngày trong người liền phảng phất tan thành mây khói.
Lại mềm...
Lại ngọt...
Khóe môi Lục Tấn hơi cong lên, cởi áo blouse của mình ra treo một bên, trên người hắn mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng quần tây âu.
Nút tay áo tinh xảo, phiếm ánh sáng màu bạc, đem đôi bàn tay thon dài phá lệ đẹp, toàn thân đều mang theo một loại hơi thở cấm dục.
Hắn hơi nâng mắt kính của mình, xoay người lấy từ ngăn kéo ra một chiếc Ipad, đem tới trước mặt Sở Từ.
Sở Từ:?
"Cầm lấy, dây sạc để ở kia." Môi mỏng phun ra một chuỗi con số, sau đó đưa Ipad cho Sở Từ.
Nhìn tiểu cô nương ngoan ngoãn cầm lấy, hai tay cầm Ipad nhìn, sau đó bật lên rồi ấn mật khẩu, nhìn ánh sáng màn hình chiếu lên khuôn mặt cô, đáy mắt Lục Tấn hiện ra tia nóng nảy.
Xoa đầu Sở Từ một cái, thời điểm tiểu cô nương ngẩng đầu lên nhìn, khóe môi lại cong lên mang theo tia sủng nịch, "Ngoan."
Nếu cô vẫn luôn ngoan ngoãn như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao?
Sở Từ kéo tay hắn đang để trên đầu mình xuống.
Cái loại cảm giác đụng chạm này thật làm người ta không nói lên lời.
Lục Tấn cong môi, thu tay lại, cầm lấy hộp cơm đang đặt ở lên bàn sau đó xoay người đi ra ngoài.
Một lát sau, hắn cầm trong tay hộp cơm đã được rửa sạch sẽ trở về, đặt lên bàn, đảo mắt xem tiểu cô nương đang làm gì.
Cô cầm Ipad, cũng không biết từ khi nào mà đang ngồi chơi, đôi con ngươi sáng lấp lánh, bộ dạng hăng say.