"Không sao, anh không để ý chuyện bọn họ mắng anh." Thích mắng thì cứ để họ mắng, cũng chỉ là một đám tự cho mình là "sứ giả chính nghĩa", tự nghĩ mình nhìn thấy chân tướng.
Phồn Tinh cúi đầu.
Bóp bóp đầu ngón tay.
Ở trong lòng yên lặng nói: Nhưng mà cô để ý.
Cô không thích có người bắt nạt Tiểu Hoa Hoa, đặc biệt là Tạ Trản Tiểu Hoa Hoa.
Cô nhìn Tạ Trản Tiểu Hoa Hoa, tựa như cây non tiểu đáng thương chỉ mới ra nụ. Cô thậm chí còn không dám duỗi tay tới chọc, sợ chọc một chút, liền đem hắn chọc chết.
Quả nhiên, đại lão cho dù là thương hoa tiếc ngọc, cũng vẫn rất tàn bạo.
Phồn Tinh 3 điểm chỉ số thông minh, không hiểu được thế gian này có một loại tội, được gọi là nguyên tội*. Bởi vì một người sinh ra và bị chính gia đình mình làm tổn thương, nên tâm lý họ có vấn đề, cả đời đều cần được đi trị liệu tâm lý.
*Nguyên tội: là tội lỗi do tổ tông, do cha mẹ truyền lại cho đứa trẻ, nghĩa là đứa trẻ này vừa sinh ra đã có tội. Thậm chí, con đã là tội nhân từ lúc mẹ con mang thai con. (Nguồn: Giáo lý căn bản Tin Lành).
Phồn Tinh chỉ biết, khi cô ở cùng Tạ Trản Tiểu Hoa Hoa, đều phải rất cẩn thận.
Bởi vì Tạ Trản Tiểu Hoa Hoa, đặc biệt đặc biệt đặc biệt dễ dàng bị tổn thương.
Hắn luôn rầm rì làm nũng với cô, thời thời khắc khắc đều lộ ra cảm xúc khủng hoảng. Phồn Tinh cảm thấy, có chút đau lòng.
—
[Bản dịch này được đăng tại truyenwiki1.com/user/Nhatdadiemvu]
Sau khi du ngoạn ở công viên giải trí, tổ tiết mục lại sắp xếp ba lần trình diễn sân khấu, rồi sau đó các thí sinh nam đoàn sẽ đi viện phúc lợi đưa ấm áp, làm hoạt động từ thiện.
Dù sao cũng là một nhóm nhạc đỉnh cấp, biết cách tỏ vẻ thiện tâm là năng lực không thể thiếu!
Mặc kệ có phải là thật lòng chân thành hay không, thí sinh vừa tiến vào viện phúc lợi xã hội, nhìn thấy những đứa nhỏ bị cha mẹ vứt bỏ, đều không hẹn mà cùng há to miệng, bày ra một bộ biểu cảm không thể tin, ngay sau đó là đồng tình.
Đúng vậy, tràn đầy đau lòng và đồng tình.
Mỗi người, há mồm liền tới.
Gần như có thể viết ra một quyển tiểu thuyết cảm động trời đất...
"Tôi cảm thấy, nhận thức của tôi đối với xã hội vẫn còn nhiều thiếu sót, trước đây chỉ có thể nhìn được một mặt tốt đẹp, tôi hy vọng sau này, mình có thể tới nhiều nơi không được chiếu cố hơn, dùng mọi khả năng của mình, để có thể trợ giúp người khác." "Tôi thật đau lòng cho những em trai em gái nhỏ này, bọn họ tuổi còn nhỏ như vậy, cuộc đời lại thật đáng thương. Về sau nếu bọn họ có yêu cầu gì, tôi nhất định sẽ dốc hết sức lực trợ giúp bọn họ."
Thậm chí còn có vài thí sinh trong nam đoàn rơi lệ.
"... Hu hu thật xin lỗi, tôi thật sự là không nhịn được... Tôi cảm thấy mình trước kia quá không hiểu chuyện..."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!