Nói một cách nghiêm khắc, số tiền này nên do Trần Kiến Thụy tự mình lấy ra.
Cho nên cho dù lúc này Cao Phong nói, đợi Trần Kiến Thụy lấy tiền ra xong, lại phát tiền lương cho bọn họ, bọn họ cũng sẽ không nói gì.
Nhưng bọn họ đều vì nuôi gia đình, cho dù có chút xấu hổ, nhưng cũng phải đòi tiền!
“Tôi hiểu!” Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhìn về phía nhân viên tài chính của công ty: “Lập tức đi lấy tiền, ngay bây giờ, phải trả hết cho những người công nhân có mặt ở đây.”
"Cậu Cao... Cậu nói, bây giờ lấy khoản tiền này ra sao?” Người trung niên phụ trách tài chính sửng sốt hỏi.
"Đúng thế, ngay bây giờ, dựa theo bảng tiền lương, trả ngay đi." Cao Phong lạnh nhạt nói.
"Nhưng... Nhưng mà...”
"Không có nhưng mà, bây giờ đi làm đi." Cao Phong khẽ nhíu mày.
Người trung niên phòng tài chính sửng sốt, sau đó nhìn về phía Lâm Vạn Quân: "Tổng giám đốc Lâm, ông xem...”
Ông ta không biết thân phận chân chính của Cao Phong, cho nên loại chuyện này, chắc chắn phải hỏi Lâm Vạn Quân rồi.
"Dựa theo lời cậu Cao nói mà làm!” Lâm Vạn Quân không do dự trả lời.
"Vâng!" Người đàn ông trung niên phòng tài vụ không nhiều lời nữa, xoay người đi sang một bên gọi điện thoại.
Đám công nhân ở phía dưới đều ngây ngẩn cả người, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, Cao Phong lại dễ dàng đồng ý như thế.
Lúc này bọn họ mới biết được, hóa ra đòi tiền không khó, khó chính là, bọn họ có tìm đúng người hay không?
"Đầu tiên, tôi phải nói một tiếng xin lỗi với mọi người, chuyện này không làm tốt, là do tôi sơ suất." Cao Phong nhìn những người công nhân, cúi đầu thật sâu.
"Cậu Cao đừng như vậy, chúng tôi không ngốc, chuyện này không liên quan tới cậu.”
"Đúng vậy, cậu Cao, chúng tôi đều nhìn ra được, đây không phải là lỗi của cậu, chúng tôi cũng không giận cậu.”
Đám công nhân vội vàng mở miệng khuyên ngăn, nhao nhao bày tỏ không trách Cao Phong.
"Từ nay về sau, tôi sẽ phải nhiều nhân viên giám sát, tiến hành giám sát việc ăn ngủ của mọi người.”
"Phương diện đồ ăn sẽ tiến hành dựa theo thực đơn nghiêm khắc, mỗi ngày sẽ có người tới giao đồ.”
"Ngoài ra tôi sẽ để số điện thoại của quản lý cấp cao trong công ty ở đây, mọi người có ý kiến gì, có thể gọi điện cho công ty bất cứ lúc nào.”
"Hơn nữa vào hôm nay, tiền lương của mọi người, tôi nhất định sẽ phát cho tất cả mọi người!”
"Bây giờ sẽ phát! Một đồng cũng không thiếu! Đợi xong chuyện này, mọi người có thể nghỉ hai ngày, cầm tiền về nhà, ở bên người nhà hai ngày!”
"Hai ngày sau, chúng ta lại gặp ở đây!”
Cao Phong nhìn về phía những người công nhân, nói năng có khí phách.
Một lát sau, mọi người vô cùng cảm động.
"Cậu Cao, cảm, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu!”
"Cảm ơn cậu Cao, cậu đã cứu mạng của vợ tôi, cậu là ân nhân của cả nhà chúng tôi!"
"Cậu Cao, xin nhận một lạy của tôi!”
Mọi người đều vô cùng cảm động, có người vành mắt ửng đỏ, khóc không thành tiếng.
Là công nhân tầng lớp cấp thấp nhất trong xã hội, bọn họ không nghĩ tới, còn có người đối đãi với bọn họ như vậy.
Còn có người nguyện ý mở rộng chính nghĩa giúp bọn họ, còn có công ty bất động sản, sẽ đối xử tốt với bọn họ như thế!
Làm việc ở công trường nhiều năm như vậy, có ai không gặp cảnh ngộ bị khất nợ tiền lương?
Có nhiều khi đều kéo nhau đi, nhưng không tìm thấy người.
Mà bất động sản Phong Mai, Cao Phong là người đầu tiên có gan đứng ra, muốn chủ trì công đạo cho bọn họ.
Chuyện này khiến bọn họ cảm thấy, đi theo bất động sản Phong Mai kiếm cơm, thật sự đáng giá!
Lâm Vạn Quân lại cảm thán, Cao Phong làm nhiều quyết định như vậy, chỉ cần đám công nhân có lòng, sẽ vô cùng trung thành!
Dù sao trái tim đều làm bằng thịt, Cao Phong thật lòng đối đãi với bọn họ, tất nhiên là bọn họ sẽ báo đáp lại.
Sau đó mọi người đứng tại chỗ chờ đợi, Cao Phong cùng đợi với mọi người.
Cao Phong muốn tận mắt nhìn thấy tiền lương tới tay công nhân, anh mới có thể yên tâm rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!