TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trời trong mây trắng, cánh hùng ưng chao lượn trên đấy, chẻ mây thành những mảng đứt rời, trên mặt sông lấp lánh như kim sa, nó bay tầm thấp, dường như chỉ cần một đoạn nhỏ, liền có thể chạm mặt sông.
Nước sông đột nhiên văng lên, âm thanh ầm ĩ cùng giọt nước vang vọng, dưới móng vuốt của hùng ưng, là thân thể giãy dụa lấp lánh ánh vẩy.
Hai cánh rộng lớn của nó giang lớn, bay vút tới gốc cây bên bờ sông, lũ hài tử đứng thành từng tụm từng tụm, ngơ ngác hướng về phía bầu trời, đột nhiên chúng nghe được âm thanh vùn vụt của cánh chim xé gió, lập tức ầm ĩ kêu lên, hùng ưng thét một tiếng dài, sau đấy móng vuốt thả lỏng, con cá trong tay lập tức rơi xuống, lũ hài tử đón lấy, hò reo vui mừng.
Ta đầu dựa vào gốc cây, nhìn hùng ưng chao lượn trên không, lắng nghe âm thanh nô đùa hồ hởi của lũ hài tử, giữa không trung yên bình, khóe môi không khỏi hiền hòa mà cười.
Ngay lúc ta tận hưởng khí trời mát mẻ lại yên bình đấy, đột nhiên đâu đó vang lên những tiếng nói xầm xì, ta đưa mắt chuyển hướng, trông về hai bóng lưng bên bờ sông, hai nữ nhân đang chau đầu vào nhau, họ vừa giặt giũ vừa cùng nhau hàn huyên.
"Ta nói cho muội nghe, tướng công nhà ta mấy hôm nay rời thôn đi chở gỗ tới mấy thành trì gần đây, lão ấy nghe ngóng được nhiều thứ lắm.
"
"Có gì hay à?"
"Hay cái gì, nghe đâu kinh đô đang rối bời kia kìa.
"
"Kinh đô? Nơi xa hoa hào nhoáng đó có gì mà rối chứ ha ha.
"
"Muội thật là hạn hẹp, lão tướng công nhà ta kể rằng nghe đâu tin tức Hầu gia ở Nghiêng thành bệnh đến nằm yên trên giường, hoàng thượng nghe tin giận dữ, cử biết bao ngự y đến đây điều trị mà không khỏi, đã sớm chém mấy mạng đại phu rồi.
"
"Khủng khϊếp vậy sao! Ôi đúng là thiên tử giận dữ thật là đáng sợ, xem xem, mạng người a!"
"Bởi thế, cả kinh đô giờ đây đều rối ren cả lên, chả biết thiên tuế lại giận dữ khi nào.
"
"Hầy, sống mà cun cút như thế, như chúng ta thôn nhỏ xóm xa có phải hay hơn không?"
"Ta nói muội đúng là không biết suy nghĩ mà! Cun cút nhưng kinh đô vẫn là kinh đô, ta nói muội biết, nhi tử nhà ta mấy năm sau nữa sẽ cho nó lên kinh đô, biết đâu hợp mạng làm quan, cả đời khỏi phải vất vả nữa.
"
"Ôi làm quan? Tỷ tỷ, trưởng tử nhà muội cũng sắp đến tuổi đi học, tỷ xem.
.
"
Âm thanh của họ xầm xì nói chuyện, rôm rả cả một góc bờ sông, những đoạn phía sau không lọt được vào tai ta, vì giờ đây trong đầu chỉ là quanh quẩn câu nói Hầu gia bệnh nặng, thiên tử giận dữ.
Tám tháng, đã sớm trôi qua sáu tháng rồi.
Mũi đao từ từ xuyên qua lồng ngực, bàn tay đặt nơi bụng lớn run lên bần bật, cổ họng căng thẳng, thùy thái dương đau nhức.
Từ trong ra ngoài cảm nhận được hơi lạnh bao trùm, bụng, đột nhiên co thắt lại.
Ta tròng mắt trợn lớn, con ngươi co lại, cảm nhận cơn đau từng chút từng chút truyền khắp hạ thể, đau đến tê tâm liệt phế, dường như hít thở cũng là một chuyện khó khăn.
Thái dương rịn ra mồ hôi, bờ môi run bần bật, miệng hé mở cố gắng hít thở, cơn đau ập tới, khiến ta rêи ɾỉ ra tiếng.
"Cô nương cô nương!"
Từ xa vang vọng tiếng trầm khàn già nua, ta hai mắt mơ màng, toàn thân mồ hôi lạnh, khóe môi run rẩy, cơn đau hành hạ, dựa vào gốc cây lớn, thều thào ra tiếng.
"Ở đây.
.
"
Trên không trung vang lên một tiếng thét dài, chứa đựng sự lo lắng và nôn nóng, ta mí mắt nặng nề trông lên, nhìn cánh hùng ưng bay loạn xạ, hai nữ nhân vốn còn đang tâm tình nói chuyện, bị tiếng hùng ưng đánh ngang, sau đó họ trông thấy ta mặt mũi trắng bệch dựa vào gốc cây, bụng lớn nặng nề, lập tức hốt hoảng kêu ra tiếng.
"Ôi ôi cô nương đây là làm sao thế?"
"Kiểu này là sắp đẻ rồi! Nước ối vỡ chưa? Nhìn xem.
"
Ta lắc đầu, mặt mũi trắng bệch, tay đặt nơi bụng, bọn họ trông thấy vậy, lập tức bỏ lại quần áo còn ở bên sông, mỗi người đỡ lấy thân người nặng nề của ta, liên tục nói.
"Khanh thẩm nàng chuẩn bị sinh rồi!"
"Cô nương ráng lên, không thể sinh ở chỗ này được, nhân lúc nước ối chưa vỡ, chúng ta đưa cô về nhà Khanh thẩm, vịn lấy vịn lấy!"
"Lũ hài tử! Chạy nhanh về thôn báo cho Khanh thẩm cô nương sắp sinh nhanh lên!"
Lũ hài tử bị hai người họ quát cũng không sợ, rất nhanh nhẹn chạy vội về thôn, oang oang giọng lớn tiếng hô Khanh thẩm.
Ta nghiến răng, cắn chặt đè nén cơn đau xuống, chậm rãi vịn vào bọn họ, từng bước khó khăn tiến về thôn làng.
Hài tử nghịch ngợm, rốt cuộc cũng muốn ra khỏi sự bảo hộ của ta rồi.
Cơn đau như xé hồn xé thịt.
Nước ối vỡ mãnh liệt, cả thôn dường như đều ghé lên phụ giúp.
Ta nằm ở trong phòng, đại não trống rỗng, bị đau đớn hành hạ đến khóe mắt đầy ánh lệ, móng tay níu lấy thành giường, cổ họng co thắt, từ hạ thể truyền tới nỗi đau đến kinh hồn.
Trải qua biết bao vết chém trên chiến trường, ngay cả khi thập tử nhất sinh, cũng không đau đớn và lo sợ như lúc này.
Bên tai luôn ầm ĩ tiếng động viên già nua, bà cụ ấy luôn mồm bảo ta phải cố gắng, vì nhi tử mà dùng sức, tuyệt không được ngất, tuyệt không bỏ cuộc.
Đau đớn hành hạ, như bị trừng phạt.
Bạn đang đọc bộ truyện Sách Niệm Đường Lệ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sách Niệm Đường Lệ, truyện Sách Niệm Đường Lệ , đọc truyện Sách Niệm Đường Lệ full , Sách Niệm Đường Lệ full , Sách Niệm Đường Lệ chương mới