TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vào lúc ba giờ sáng, trong đêm hôm khuya khoắt, mọi thứ đều tĩnh lặng.
Dù Tập đoàn Tung Hoành vẫn thường có nhân viên làm thêm giờ, đèn sáng suốt ngày đêm, nhưng lúc này toà nhà cũng vắng vẻ không ai. Người bảo vệ trực đang lướt điện thoại, không đeo tai nghe nên tiếng nhạc to vang lên. Anh ta buồn ngủ liên tục ngáp ngắn ngáp dài.
Đúng lúc đó, nhân viên bảo vệ nghe thấy tiếng xào xạc, giống như có thứ gì đó xuyên qua bãi cỏ.
Nhân viên bảo vệ giật mình, cầm đèn pin bước ra khỏi buồng bảo vệ để kiểm tra, tình cờ gặp một nhân viên bảo vệ khác đi tuần tra về.
"Sao lại ra ngoài?" Nhân viên bảo vệ hoang mang hỏi.
Nhân viên bảo vệ: “Tôi nghe thấy một tiếng động lạ, tiếng xào xạc.”
Một nhân viên bảo vệ khác: “Chắc là mèo thôi.”
Nhân viên bảo vệ không để ý nói: “Chắc là vậy.” Nói xong liền đi về phòng bảo vệ.
Lúc bấy giờ, một cô gái mảnh khảnh đeo khẩu trang, mặc áo khoác rộng và quần đen, đi vào bãi đỗ xe hầm dưới lòng đất của tòa nhà. Cô đến trước thang máy vip, lấy thẻ mà Kỷ Thương Hải cho ra, chạm nhẹ xuống nhận diện. Tiếng máy bắt đầu hoạt động.
Trang Quỳnh Hoa thở phào nhẹ nhõm.
Kỷ Thương Hải nói đúng, quả nhiên tập đoàn Tung Hoành vẫn chưa kịp thời xóa thông tin thẻ của hắn khỏi hệ thống.
Thang máy này chỉ dành cho người có quyền cao chức trọng sử dụng, cách đây vài tháng đã bị Kỷ Thương Hải tháo camera giám sát xuống.
Trang Quỳnh Hoa đi thang máy lên tầng nơi có văn phòng của Kỷ Phi, rón rén lặng lẽ đi đến cửa, lấy chìa khóa lấy trộm của Kỷ Phi, mở cửa rồi chậm rãi bước vào.
Cô bật đèn pin đi kèm với điện thoại và nhìn xung quanh.
Văn phòng cực kỳ rộng rãi, ước chừng 50 mét vuông. Trước đây khi Kỷ Thương Hải làm việc ở đây, chỉ có bàn làm việc, vài tủ hồ sơ màu nâu sẫm, vài cái ghế da, không có gì thừa thãi, trống trải lạ lùng.
Sau khi chuyển vào, Kỷ Phi đã thêm một bức màn hoa cảnh non sông trong văn phòng, tạo ra một không gian chia cắt và thêm một phòng trà nhỏ.
Phòng trà nhỏ này có một cái bàn trà bằng kính và một chiếc sofa mềm mại và thoải mái.
Ánh mắt của Trang Quỳnh Hoa rơi vào chiếc gạt tàn trên bàn trà kính, cô bước tới, lấy hộp giữ nhiệt từ trong túi xách mang theo ra, sau khi mở, cô lấy một viên đá từ trong hộp giữ nhiệt, cẩn thận đặt vào trong gạt tàn.
Đá viên được đông lạnh từ thuốc dạng lỏng, sau khi từ từ chuyển sang dạng lỏng ở nhiệt độ phòng sẽ bay hơi vào không khí, không màu, không mùi.
Trang Quỳnh Hoa để một viên, cảm thấy còn chưa đủ, muốn bỏ một viên khác vào. Lúc này, cô nhớ lại lời ngày hôm đó Kỷ Thương Hải đã dặn cô, đừng để Kỷ Phi làm tổn thương Kỷ Thương Khung và Dung Trạm.
Trang Quỳnh Hoa do dự, cân nhắc một lát, ánh mắt dần dần từ do dự chuyển sang quyết tâm, cuối cùng quyết đoán gắp thêm hai khối băng bỏ vào gạt tàn.
Sau khi đặt khối băng xong, Trang Quỳnh Hoa lắp camera lỗ kim lên màn hình và lặng lẽ rời khỏi văn phòng.
-
-
Ngày hôm sau, lúc tám giờ sáng, Dung Trạm vốn luôn đến văn phòng sớm, hôm nay lại đến công ty sớm hơn nửa tiếng.
Sau khi cùng tâm ý tương thông với Kỷ Thương Khung ngày hôm qua, cả đêm Dung Trạm không ngủ, nhưng sáng dậy y cũng không cảm thấy mệt mỏi lắm.
Y cảm thấy cơ thể mình rất nhẹ, như đang đi trên mây, nhưng khi nghĩ đến Kỷ Thương Khung và những gì Kỷ Thương Khung đã nói với mình ngày hôm qua, y lại cảm thấy lồng ngực mình nặng trĩu, tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
Sau khi Dung Trạm đến văn phòng, y hít một hơi thật sâu và lấy hết can đảm để gửi tin nhắn cho Kỷ Thương Khung: Anh Thương Khung, trưa hôm nay anh có rảnh không? Hôm qua anh đã mời em đi ăn tối, hôm nay em muốn mời anh.
Sau khi gửi tin nhắn, Dung Trạm đặt điện thoại ở nơi dễ thấy để sau khi nhận được tin nhắn trả lời có thể xem kịp, sau đó Dung Trạm bắt đầu làm việc.
Ngày thường y rất tập trung vào công việc, hôm nay thỉnh thoảng lại cầm điện thoại lên xem, đã hai giờ trôi qua mà Dung Trạm vẫn chưa sắp xếp xong một tài liệu nào.
Hai tiếng trôi qua, Kỷ Thương Khung không trả lời tin nhắn.
Tâm trạng của Dung Trạm ban đầu là hưng phấn xen lẫn hồi hộp, sau đó dần dần chuyển thành mất mát và bối rối.
Dung Trạm đợi thêm nửa tiếng nữa, cuối cùng không nhịn được, lấy hết can đảm gọi điện cho Kỷ Thương Khung.
Điều mà Dung Trạm không bao giờ ngờ là điện thoại di động của Kỷ Thương Khung đã tắt.
Trong lòng Dung Trạm dâng lên cảm giác bất an, y nhanh chóng xem qua sổ địa chỉ và tìm thấy số điện thoại của studio do Kỷ Thương Khung thành lập.
Sau khi Dung Trạm gọi điện, người bắt máy trong studio chính là chị nhân sự.
Chị nhân sự: “Xin chào bạn, đây là Studio Niệm Dung.”
Dung Trạm: “Xin chào, ừm, tôi muốn hỏi, anh Thương Khung có ở văn phòng không? Tôi không liên lạc được với điện thoại của anh ấy.”
Cái tên Dung Trạm đặt cho Kỷ Thương Khung khiến ngọn lửa buôn chuyện bùng cháy trong lòng chị nhân sự, vào thời điểm quan trọng, cô đã thể hiện sự chuyên nghiệp mạnh mẽ của mình, tuy trong lòng hét lên hàng nghìn decibel nhưng bề ngoài cô vẫn bình tĩnh như gió: “Sếp của chúng tôi không có ở đây, cậu là ai?"
"Tôi... tôi... là bạn trai của anh ấy." Dung Trạm đỏ mặt, lắp bắp trả lời. Y thầm nghĩ: Hôm qua mình và Kỷ Thương Khung đã xác định tâm ý và quyết định ở bên nhau. Nói như vậy... Chắc không có vấn đề gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Giả Vờ Mất Trí Nhớ Tình Địch Nói Tôi Là Bạn Trai Hắn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Giả Vờ Mất Trí Nhớ Tình Địch Nói Tôi Là Bạn Trai Hắn, truyện Sau Khi Giả Vờ Mất Trí Nhớ Tình Địch Nói Tôi Là Bạn Trai Hắn , đọc truyện Sau Khi Giả Vờ Mất Trí Nhớ Tình Địch Nói Tôi Là Bạn Trai Hắn full , Sau Khi Giả Vờ Mất Trí Nhớ Tình Địch Nói Tôi Là Bạn Trai Hắn full , Sau Khi Giả Vờ Mất Trí Nhớ Tình Địch Nói Tôi Là Bạn Trai Hắn chương mới