Gần giữa trưa Phí Bằng Trình mới đến văn phòng, máy tính còn chưa mở
lên, cầm điện thoại đứng nghiêng dựa bàn, phát một chương trình tạp kỹ
ngốc nghếch với tốc độ x2, trên bàn có một hộp cơm chiên.
Sau khi trở về thành phố C, trong mấy ngày những người khác đã thành Phật.
Nói chung là không có một chuyện tốt:
Đoàn đội quản lý của nghệ sĩ dưới trướng công ty xảy ra vấn đề, có một nghệ
sĩ nhỏ ăn nhậu chơi gái cờ bạc, lên hot search. Rồi lại có nhân viên
công tác trái quy định, thu quà tặng của fans một cách riêng tư, còn tán gái bị phốt trên diễn đàn fans.
Xảy ra sự cố làm ảnh hưởng đến
một bộ phim truyền hình, một phần cốt truyện yêu cầu đổi diễn viên đẩy
nhanh tốc độ quay lại, kết quả diễn viên tìm được hoặc là không thích
hợp, còn nếu thích hợp thì lại không thể tham gia.
Đội ngũ của
Lục Thận Phi trong giai đoạn đầu tốn nhiều công sức và thời gian, công
tác chuẩn bị rất nhiều, cảm thấy sắp nắm được bản quyền《 Không đường
thối lui 》 là có thể đẩy mạnh dự án đi theo quỹ đạo, một cú điện thoại
của Bùi Uyển đã hoàn toàn đắc tội người ta.
Ông chủ Lục thì sau
khi chồng cũ mất trí nhớ, người đang ở công ty còn tâm thì đã bay, khó
bảo đảm một ngày nào đó sẽ đem tài sản và công ty chắp tay đem tặng cho
người ta.
Bùi Uyển ném miếng dưa 《 Không đường thối lui 》, bắt
đầu nhặt mấy hạt vừng lộn xộn, công việc thì không làm tốt, suốt ngày
hỏi anh bên phía Tòng Húc làm sao vậy, bên phía thành phố C rốt cuộc đã
xảy ra chuyện gì, cps phải Tòng Húc muốn nhân cơ hội phục hôn.
Phí Bằng Trình: Đừng bận tâm! Cậu cũng nhân cơ hội lười biếng!
Phí Bằng Trình mới mở hộp ăn vài miếng cơm, Bùi Uyển đã gõ cửa bước vào.
Phí Bằng Trình vội mở miệng trước Bùi Uyển: "Hoặc là cậu thu được bản
quyền, hoặc là đi quan hệ xã giao, nhìn xem làm cách nào khiến cho hot
search kia rơi xuống thấp nhất. Haiz! Dù sao đừng hỏi tôi, tôi chẳng
biết gì cả."
Bùi Uyển bị ngắt lời, im lặng một lát mới nói: "Lục tổng để anh phụ trách 《 Không đường thối lui 》."
Phí Bằng Trình ngước mặt lên khỏi cơm chiên: "Còn phụ trách gì nữa, không phải đã bị cậu làm cho xong rồi sao."
Nói đến chuyện này anh ta liền tức giận, cắm đũa vào hộp cơm, dựa vào ghế
nhìn Bùi Uyển: "Cậu nghĩ thế nào, để Kiếm Hồng nhỏ mắt cho Tự Mạc à?
Sách của cậu ta đạt bao nhiêu giải phim truyền hình rồi cậu biết không?"
Phí Bằng Trình: "Nếu không phải do bị quản chế, cấm nâng giá bản quyền lên
trên trời, sách của cậu ta có giá bao nhiêu thì cũng có người mua!"
Phí Bằng Trình càng nói càng bực, dập bàn: "Cậu ngắt điện thoại của Kiếm
Hồng, còn muốn tôi nói gì với bên đó nữa? Liếm gót chân của đại thần à?"
Bùi Uyển im lặng, định nói gì đó nhưng muốn nói lại thôi.
Phí Bằng Trình tưởng cậu ta có biện pháp khác, hỏi: "Cái gì?"
Bùi Uyển lại hỏi: "Có phải Tòng Húc nói gì đó hay không?"
Tròng mắt Phí Bằng Trình suýt nữa lật lên trời, lắc đầu ngồi dậy, tiếp tục ăn cơm chiên của anh ta, coi như nãy giờ nói gì đều là đánh rắm.
Bùi Uyển đến gần, thái độ co được dãn được: "Trình ca, anh nói cho em một chút đi, em thật sự muốn biết."
Phí Bằng Trình nâng mắt gọi cậu ta: "Quản lý Bùi" giọng điệu thâm trầm:
"Việc riêng của Lục tổng, không liên quan gì đến cả tôi và cậu, ở công
ty đừng nói những chuyện này."
Bùi Uyển vẫn không buông tha, ngồi xuống trước mặt Phí Bằng Trình: "Bên phía Tòng Húc thế nào, tai nạn xe
cộ nghiêm trọng không?"
Phí Bằng Trình lười không thèm nói, trả
lời qua loa lấy lệ: "Nghiêm trọng, cực kỳ nghiêm trọng, bị đâm choáng
váng, ôm Lục tổng gọi chồng. Tôi đoán là tháng sau bọn họ sẽ làm tiệc
phục hôn."
Bùi Uyển: "......"
Ngược lại là Lục tổng trong miệng bọn họ từ sau khi trở về từ thành phố C tâm tình rất tốt.
Hai ngày liên tục hẹn luật sư đến công ty.
Luật sư vốn là vì nguyên nhân cá nhân, cộng thêm không thích Lục Thận Phi,
từng thề đời này tuyệt đối không bước nửa bước vào Lộc Chanh, mãi đến
khi Lục Thận Phi nhấn mạnh anh cần phân chia tài sản hôn nhân với Tòng
Húc.
Lúc này Phương Bạc Vũ mới chịu tới.
Lục Thận Phi đưa
một bản kê khai tài sản mà anh đã sắp xếp từ trước đưa cho anh ta xem
trước, sau đó quay lại soạn ra một bản thỏa thuận.
Phương Bạc Vũ
lật xem bản kê khai tài sản, không thể giải thích được: "Hai người đã ly hôn xong rồi, còn muốn thỏa thuận gì nữa?"
Thái độ Lục Thận Phi thản nhiên: "Cậu là luật sư, cậu xem mà làm."
Phương Bạc Vũ không khỏi cảnh giác, băn khoăn không biết có lừa gạt hay không. Sau khi suy nghĩ xong, anh nói: "Nếu anh muốn chia tài sản, vốn chủ sở
hữu rất phiền phức, tốt hơn nên trực tiếp đưa tiền mặt."
Lục Thận Phi: "Tiền mặt có hạn."
Đúng là đạo lý này không sai......
Cuối cùng Phương Bạc Vũ cũng không nói gì, cũng không ở lại lâu. Cầm bản kê
khai tài sản bỏ vào bao công văn luật sư của anh ta, đứng dậy: "Vậy tôi
về xem trước xem thế nào, xem tài sản này phải chia ra sao."
Xa cách mà khách sáo: "Tạm biệt, Lục tổng."
Vừa ra khỏi cửa đã gặp một "Người quen", cũng là "Kẻ thù".
Bùi Uyển nhìn Phương Bạc Vũ đi ra từ văn phòng của Lục Thận Phi, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!