TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trước ngực bị vô ý cố ý ma sát tạo nên sự ngứa ngáy đến quá mức phiền lòng, trong tức khắc Lâm Dữ Hạc phân tâm, bởi vậy cũng liền không thể chú ý tới, hơi thở đang hôn trên cổ bên cậu đã thay đổi nhiệt độ.
Chờ đến khi cậu phát hiện ra thì nửa thân cậu đã bị hơi thở nóng rực ấy từng chút từng chút hun đến mềm nhũn ra, không còn chút sức lực nào. Đáng sợ nhất là, cái nóng bỏng ấy còn xuyên qua làn da xâm nhập vào trong xương tủy, nối tiếp nhau, im lặng hợp lại thành một đoàn.
Đã không còn biết là bắt đầu từ khi nào nữa rồi. Thân thể trắng nõn mảnh khảnh đã bắt đầu dần nổi lên từng mảng từng mảng đỏ ửng, nhưng hơi nóng truyền tới từ trên của người còn lại vẫn là không cách nào tản ra. Vì vậy cái nóng rực ấy cứ vậy mà chầm chậm, chầm chậm di chuyển xuống, mãi cho đến lúc tích tụ lại ở phía dưới, nhen nhóm thành một ngọn lửa không thể giải tỏa.
Ngọn lửa quá hừng hực, gần như là muốn tổn thương người khác.
Lâm Dữ Hạc chưa từng trải qua những điều này. Giống hệt như trước đây cậu không hề biết rằng hôn sẽ khiến cho người ta mềm nhũn chân, cậu cũng không hề biết khi ra làm ra một chút vết tích trên người cũng sẽ khơi gợi lên khát khao.
Cậu bị trói chặt trong vòng tay cường tráng, bắp tay dán lên sau eo cậu nổi lên đường gân xanh, đường nét bắp thịt rõ ràng, cách một lớp vải, lại vẫn như cũ nóng đến phát bỏng trên vòng eo tinh tế thon thả của cậu.
Khi cánh tay ấy đột nhiên thả lỏng ra, thậm chí Lâm Dữ Hạc cảm thấy bên eo bỗng lạnh lẽo. Sự giam giữ được buông bỏ đối với cậu mà nói nên là một chuyện tốt, nhưng chờ đến khi cậu phát giác ra bàn tay cùng với nụ hôn dày vò người khác ấy bắt đầu cùng nhau hướng xuống phía dưới, lại hoàn toàn mất hết sự thả lỏng, chỉ còn lại kinh sợ.
Ngoài lồng ngực bị vô ý áp xuống ma sát ra, những nơi người đàn ông chạm qua đều là vị trí có thể sẽ bị lộ ra bên ngoài, Lâm Dữ Hạc cũng cho rằng chỉ vậy là được rồi.
Nhưng cái đau nhức ngứa ngáy ở cần cổ vẫn còn chưa tản đi, người đàn ông lại bắt đầu tìm kiếm xuống phía dưới, thậm chí còn có xu thế muốn tiếp tục--
Lâm Dữ Hạc bị dọa đến mức trong nháy mắt liền tỉnh táo hơn phân nửa, vội vội vàng vàng giơ tay lên muốn đẩy người đàn ông ra, thậm chí còn hoảng loạn nắm bừa lấy tóc gáy của người đàn ông.
"Không, đừng..."
Lâm Dữ Hạc chỉ nắm một chút liền ý thức được có chỗ không đúng, cuống quýt xin lỗi người nọ: "Xin, xin lỗi, em không cố ý đâu..."
Trong giọng nói của cậu thậm chí còn mang theo giọng mũi: "Chỗ đó không được... Xin lỗi..."
Lại hướng xuống phía dưới nữa, nóng bỏng nối tiếp nhau không thể tản ra ấy sẽ thật sự bị phát hiện mất.
Lâm Dữ Hạc sợ hãi lại hoảng loạn, thong dong bình tĩnh và hờ hững ngày thường đã bị đốt cháy từ lâu, bên tai vang lên tiếng vù vù. Thậm chí thẳng đến mười mấy giây sau, rốt cuộc cậu mới cảm nhận được nhiệt độ nóng ấm trên môi.
Là Lục Nan hôn lên khuôn miệng không ngừng nói xin lỗi của cậu.
Nụ hôn ôn nhu, nhẹ nhàng chậm chạp, mang theo ý tứ an ủi động viên không thể rõ ràng hơn.
"Không cần xin lỗi."
Giọng nói từ tính của người đàn ông khiến cho vành tai cậu như nhũn ra.
"Tôi không động nữa, đừng sợ."
Lục Nan từng chút từng chút một nhẹ nhàng giúp cậu thuận khí, cứ im lặng như vậy ôm lấy cậu, thật sự không hề tiếp tục.
Lâm Dữ Hạc dần dần bình phục lại, hít vào một hơi thật sâu.
Trái tim còn đang nhảy loạn xạ, điều may mắn duy nhất của cậu, chính là chuyện này vẫn chưa bị Lục tiên sinh phát hiện.
Cậu cố gắng muốn đè nó xuống trước khi bị người đàn ông phát hiện ra, nhưng kinh nghiệm của thân thể còn ngây ngô non nớt này thực sự quá ít ỏi, cảm xúc bị khơi dậy một cách dễ dàng như vậy, khi đang muốn đè nó xuống lại khó khăn đến mức gần như không làm được.
Nhưng mà không như mong muốn, sau vài động tác sau đó, lý trí của cậu ầm ầm nổ tung, chẳng còn lại bao nhiêu nữa.
Sức nóng tích tụ lâu ngày, giống như pháo hoa được mong đợi từ lâu, cuối cùng cũng nở rộ.
Sau rực rỡ tươi đẹp, những hơi nóng ấy cũng bị phân tán từng chút một, một lần nữa rơi vào trong dòng máu chảy.
Bên tai Lâm Dữ Hạc chỉ còn lại tiếng dòng máu nổ vang, hồi lâu sau, cậu mới nghe thấy được tiếng thở dốc dồn dập của chính mình.
Quá mất mặt rồi.
Cậu được Lục Nan ôm vào trong vòng tay, chôn mặt vào lồng ngực anh, tai đều đã nóng như lửa đốt. Người đàn ông mắt thấy sự tệ hại của cậu, nhưng không hề ghét bỏ, còn đang ôn nhu vỗ về tấm lưng Lâm Dữ Hạc, giúp cậu thuận khí.
Lâm Dữ Hạc nức nở một tiếng.
Đến cả dũng khí ngẩng đầu cậu cũng không còn nữa rồi.
"Xin lỗi..."
"Không sao nữa rồi." Chất giọng trầm thấp ôn nhu dỗ dành cậu: "Ngoan."
Lục Nan chờ đến khi Lâm Dữ Hạc khôi phục được một chút rồi, liền bế công chúa cậu đứng dậy, bế cậu đi tới hồ nước trong phòng.
Lâm Dữ Hạc trước đó bởi vì nhắc đến chuyện cùng nhau tắm mà kinh ngạc, lúc này đã hoàn toàn không có sức lực kháng cự lại nữa rồi.
Tinh thần cảm thấy hổ thẹn càng nghiêm trọng hơn so với tiêu hao thể lực, cậu chỉ có thể mặc cho người ôm mình tiến vào nơi hơi nóng lượn lờ khắp không gian.
Trong hồ nước rộng lớn là dòng suối nước nóng đang lưu động, nước là màu trắng nhạt, vô hình trung đem đến chút tác dụng che khuất tầm nhìn, cũng khiến cho Lâm Dữ Hạc thoáng thở phào nhẹ nhõm một cái.
Cậu chậm rãi lại, tự mình đỡ lấy bên thành hồ đứng cho vững, không dùng tới sự hỗ trợ của Lục Nan nữa.
"Cảm ơn... để em tự làm là được rồi ạ."
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được, truyện Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được , đọc truyện Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được full , Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được full , Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được chương mới