TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lúc Ôn Hi còn đang cân nhắc chính mình rốt cuộc nghĩ như thế nào, kỳ nghỉ dài ba ngày đã kết thúc, cho dù cậu có nghĩ cách để trốn thế nào, cũng trốn không thoát.
Nhưng mà, ngoài dự kiến của cậu, Tư Cảnh thế mà lại không có phản ứng khác lạ gì, lúc trước như thế nào thì bây giờ vẫn cứ như thế đó, không hề có chút thay đổi nào hết, quả thực đúng với cái câu kia "Cậu không cần phải vội cho tôi một câu trả lời, chỉ là tôi muốn nói cho cậu tâm ý của tôi.
"
Hắn rộng rãi như thế, Ôn Hi thì lại trở nên không được tự nhiên, trong lòng cậu bị chuyện này quấn thành một đống hỗn độn không thể gỡ rối.
Nhưng may mắn thay, rất nhanh đã đến ngày diễn văn nghệ của cao trung, khiến cậu chuyển rời lực chú ý đi một chút.
Ôn Hi vừa chậm rãi ăn chocolate vừa hỏi: "Có tiết mục nào thú vị không?"
Điền Thiên cắn hạt dưa giết thời gian: "Đúng vậy, tiết mục kinh điển hạng nhất là hoàng tử cứu công chúa gặp nạn, nghe nói những bộ quần áo đó đều vô cùng đắt, còn chăm chút tạo hình soái nam mỹ nữ, chuẩn một bữa tiệc thị giác, lớp 4 hình như là tiết mục gõ trống Jazz, ngẫm lại thôi cũng đã cảm giác rất tuyệt vời rồi.
"
"Lớp chúng ta thì sao?"
"Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ không hỏi chứ, đoán xem?"
Nhìn bộ dáng bỉ ổi úp úp mở mở cứ hề hề của Điền Thiên, Ôn Hi kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ Tư Cảnh lên biểu diễn?"
"Đương nhiên không phải.
" Điền Thiên buồn cười cảm khái, "Trong đầu của cậu thật đúng là chỉ có một mình Tư Cảnh thôi nhỉ.
"
Ôn Hi trừng cậu ta một cái, "Rõ ràng là do thái độ của cậu dẫn đường chứ? Trừ bỏ cậu ấy ra còn có ai đáng giá để cậu thần thần bí bí như vậy ở trước mặt tôi à.
"
Điền Thiên cười xán lạn, dùng bả vai huých khuých bả vai thiếu niên một chút, "Đương nhiên là Tống thiếu gia của chúng ta rồi.
"
"Tống Mão?" Ôn Hi không thể tin được trợn to mắt, trong nháy mắt cậu còn hoài nghi lỗ tai của chính mình xuất hiện ảo giác.
Cái vị thiếu gia phần lớn thời gian đều bận rộn đến mức không thấy bóng dáng, thế mà lại rảnh rỗi chạy tới tham gia cái hội diễn văn nghệ này, thậm chí còn có một tiết mục biễu diễn nũa, thật là không thể tưởng tượng nổi.
Điền Thiên phun ra một hạt dưa, gật gật đầu, "Không ngờ tới phải không, đó là đại thiếu gia chủ động xin báo danh đó.
"
"Đúng là không ngờ được.
"
Điền Thiên chờ cậu nói tiếp, lại không nghĩ rằng chờ nửa ngày cũng chưa nói thêm gì khác, cuối cùng không nhịn nổi mà truy vấn: "Cậu không tiếp tục hỏi lát nữa cậu ta biểu diễn cái gì sao?"
Ôn Hi hỏi lại: "Cậu ta biểu diễn cái gì thì có liên quan đến tôi sao?"
"Cậu ta báo danh độc tấu dương cầm, không thấy các nữ sinh hôm nay trang điểm ăn mặc xinh đẹp hơn sao, tất cả đều là vì Tống Mão tới đó.
" Điền Thiên nghiêng người sát vào nhỏ giọng nói.
"Ồ.
"
"Phản ứng của cậu cũng nhạt nhẽo quá mà.
"
"Nhạt nhẽo chỗ nào?"
Điền Thiên không muốn tiếp tục tranh cãi với cậu nữa, chỉ hỏi tiếp: "Nói mới nhớ, Tư Cảnh sao còn chưa tới vậy?"
Ôn Hi trả lời: "Không biết, trước đó cậu ấy nhắn cho tôi nói có việc phải làm, lát nữa sẽ đến sau.
"
Chớp chớp mắt, Điền Thiên đột nhiên hỏi: "Hai cậu bây giờ, là kiểu quan hệ gì rồi?"
Ôn Hi sờ sờ cái mũi, "Cái gì! cái gì mà quan hệ, quan hệ bình thường thôi.
"
Liếc liếc mắt biểu tình rối rắm nhìn Điền Thiên, Ôn Hi gục đầu xuống, "Tôi còn chưa suy nghĩ cẩn thận xong.
"
"Vậy cậu phải suy nghĩ nhanh lên chứ.
"
Ôn Hi nghi hoặc ngẩng đầu.
"Cậu không phát hiện sao, ngoại trừ Tư Cảnh, Kỷ Vọng cũng không có ở đây đó.
"
Ôn Hi ngẩn ra, nhìn nhìn xung quanh, thật sự không thấy bóng dáng Kỷ Vọng, cậu vô thức nín thở, hơi hơi phồng má lên, "Ý của cậu là! ! "
Điền Thiên vỗ vỗ vụn hạt dưa trên tay, ánh mắt phiêu phiêu, "Tôi cái gì cũng chưa nói nhé, tôi chỉ đang suy đoán mà thôi.
"
Ôn Hi muốn nói lại thôi, cậu cái gi cũng chưa nói à? Cái câu này của cậu còn lợi hại hơn hàng vạn câu rõ ràng luôn ấy chứ!
Không hiểu sao trong lòng cũng đồng thời bùng lên một cơn tức giận vô cớ, không biết là giận ai.
"Được rồi, đừng nghĩ nữa, tiết mục thứ nhất chính là của Tống thiếu gia, tốt xấu gì cũng là người theo đuổi cậu, xem một cái nhé.
"
Ôn Hi vừa nhấc đầu, đã nhìn thấy thiếu niên anh tuấn mặc một thân tây trang màu trắng đang khẽ hành lễ chào dưới sân khấu, ánh mắt còn phảng phất như có như không lướt qua chính cậu ở hướng này.
Điền Thiên cũng không nhịn được cảm khái, "Chậc chậc, hazz, diện mạo này khí chất này của Tống Mão, thật đúng là, đày chẳng lẽ còn không phải thông sát* luôn cả nam nữ à, sao cậu ta lại xui xẻo đi thích cậu được chứ?"
(thông sát, 通杀: có nghĩa là thu hút cả nam và nữ, đốn gục trái tim cả hai giới)
"Này, cái gì mà bảo là xui xẻo chứ!"
"Bởi vì cậu có Tư Cảnh, phần cảm tình này của người ta nhất định là không có hy vọng.
"
Ôn Hi bĩu môi, Tống Mão bên kia đã bắt đầu diễn tấu.
Tiếng đàn piano êm dịu truyền ra, xung quanh bọn họ tức khắc vang lên những tiếng kinh ngạc cảm thán nho nhỏ lác đác, ngay cả Ôn Hi cũng bị cuốn vào.
Rất nhanh, tiết mục diễn tấu cũng kết thúc, Ôn Hi bên này còn đang suy nghĩ lung tung, Tống Mão bên kia đã bước tới trước mặt cậu.
"Cậu có thể ra ngoài với tôi một chút không, tôi có lời muốn nói với cậu.
"
Đám đông mọi người đếu nhìn đến trên người cậu, ánh mắt như ngọn lửa nóng bỏng da, cơ hồ còn muốn thiêu rụi cậu hoàn toàn, thần sắc Tống Mão ngưng trọng, mặc kệ là nhìn từ phương diện nào, chính mình hẳn là vẫn nên rời khỏi nơi này ngay lập tức.
Gật gật đầu, cậu đi theo Tống Mão rời đi.
Ở bên cạnh nhìn rành mạch rõ ràng hoàn chỉnh một màn này, Điền Thiên nhịn không được huýt sáo một cái, Tư Cảnh và Kỷ Vọng bên kia còn chưa hiện thân, bên này Ôn Hi và Tống Mão cũng đã cùng nhau rời đi, này thật đúng là làm cho người ta ngạc nhiên mà.
Do dự một lát, cậu ta móc di động ra nhanh chóng soạn một cái tin nhắn, click gửi đi.
Buổi chiều cuối thu, trong không khí tràn ngập mùi hoa quế hương nồng đậm.
Ôn Hi thất thần đi theo Tống Mão từng bước ở phía sau, kết quả không ngờ đối phương lại đột ngột dừng lại, cậu vô ý một cái là đã trực tiếp đụng thẳng vào trên người đối phương.
Cậu theo bản năng che cái mũi lại ai da một tiếng.
"Suy nghĩ cái gì mà xuất thần vậy?"
"Không có gì, nhưng thật ra cậu, muốn nói cái gì?"
"Cái tôi muốn nói, tôi cảm thấy Tiểu Hi cậu hẳn là có thể đoán được chứ.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Xuyên Thư, Cố Chấp Trúc Mã Trọng Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Xuyên Thư, Cố Chấp Trúc Mã Trọng Sinh, truyện Sau Khi Xuyên Thư, Cố Chấp Trúc Mã Trọng Sinh , đọc truyện Sau Khi Xuyên Thư, Cố Chấp Trúc Mã Trọng Sinh full , Sau Khi Xuyên Thư, Cố Chấp Trúc Mã Trọng Sinh full , Sau Khi Xuyên Thư, Cố Chấp Trúc Mã Trọng Sinh chương mới