TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tạ Phong Trần nhìn hai người trò chuyện như chốn không người, cô cười nói dịu dàng ngoan ngoãn, điệu bộ thân mật, không chút tránh né, ánh mắt anh liền trầm xuống, đôi môi mỏng lạnh lẽo cong lên, nói với Giang Vân Chu, “Đúng lúc quá, đi chung đi.
”
Lúc này Giang Vân Chu mới chú ý đến người đàn ông cao lớn đứng sau Lâm Nhan, mặt mũi anh tuấn tú sáng sủa, khí chất không tầm thường, Tạ tổng - nhà đầu tư xuất hiện hôm phim khởi quay, anh là tổng giám đốc trẻ tuổi làm việc quyết đoán của tập đoạn Tạ thị sao?
Anh nằm trong top đầu danh sách tỷ phú hằng năm, Giang Vân Chu ngẩn người, hoàn toàn không hề nghĩ tới chuyện nhân vật lớn như vậy lại đột nhiên xuất hiện tại một khách sạn thế này, ánh mắt anh quét qua Lâm Nhan đang ung dung thản nhiên đứng đó, Giang Vân Chu có chút sáng tỏ, chuyện hôm qua vị Tạ tổng này cứu Lâm Nhan còn lên hotsearch nữa, mọi người đều đang đoán mối quan hệ của hai người, xem ra dường như quan hệ này không đơn giản nha!
Giang Vân Chu cũng coi như thấy nhiều biết rộng nên không hề thất lễ, chào hỏi lịch sự khách sáo với Tạ Phong Trần, “Tạ tổng, chào buổi sáng.
”
Lâm Nhan không nói gì mà trợn mắt một cái, nhắc nhở nói, “Mau đi thôi thầy Giang! Chút nữa mà đến trễ thì đạo diễn lại mắng cho.
”
Giang Vân Chu bất lực nhìn Tạ Phong Trần một cái, “Được.
”
Tạ Phong Trần không cam lòng bị bỏ lại phía sau, đột nhiên mở miệng nói, “Cảm ơn Giang tiên sinh đã chiếu cố Lâm Nhan trong đoàn nhé.
”
Giang Vân Chu: “! ”
Hơ, câu nói này của đại lão tràn đầy thái độ thù địch, lại còn mang một vẻ mập mờ.
Sao anh lại có cảm giác như đang tuyên bố chủ quyền vậy nhỉ?
Giang Vân Chu len lén đảo mắt trên gương mặt xinh đẹp của Lâm Nhan, chỉ thấy cô bực mình xoay người trừng mắt với Tạ Phong Trần một cái, giọng điệu không tốt lành gì, “Anh là ai chứ! Tới lượt anh cảm ơn sao?”
Trong phút chốc, không khí như đông lại, áp suất thấp đến cực điểm, Tiểu Hoà không cẩn thận liếc nhìn sắc mặt u ám của ông chủ lớn rồi run lên trong vô thức, mồ hôi lạnh chảy dọc theo sống lưng, muốn quỳ với Lâm Nhan luôn.
Nữ thần Nhan Nhan ơi, cô không thể dịu dàng với nhà đầu tư một chút sao?
Dù cho diễn có lố một chút nhưng sau này có một chỗ dựa lưng trong showbiz thì cũng dễ thở hơn nhiều lắm đó!
Đáng tiếc là, nữ thần được định mệnh sắp đặt phải ở trên trời, không nghe thấy tiếng lòng của kẻ phàm phu tục tử như cô.
Mắt thường có thể nhìn thấy được rõ ràng nét hờ hững phong tình trên gương mặt Tạ Phong Trần dần biến mất, ngay lúc mọi người đang nín thở tưởng rằng anh sẽ nổi trận lôi đình thì lại thấy anh thu lại sự lạnh lẽo trên mặt, nhàn nhạt cất giọng, “Là ông chủ của em, tôi cảm ơn đồng nghiệp trong đoàn phim đã chiếu cố cấp dưới của mình thì có gì là không được?”
Lâm Nhan thầm mắng trong lòng, còn Giang Vân Chu thì được một phen kinh hãi, mới sáng sớm mà đã có dưa ăn no bụng.
Ông chủ đứng sau công ty của Lâm Nhan lại là tổng giám đốc tập đoàn Tạ thị?
Thảo nào?
Hai người này đang giấu giấu giếm giếm điều gì đó.
Lâm Nhan bị chọc điên đến cạn lời, thang máy đi xuống tầng một rất nhanh, vừa mới ra khỏi cửa thì một chiếc xe dã ngoại sang xịn mịn đột nhiên dừng lại trước mặt mấy người họ, cửa xe tự động trượt ra.
Lâm Nhan vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy trợ lí Trần ngồi trên ghế lái đang cười hihi gọi cô, “Tạ tổng, Lâm tiểu thư, lên xe đi!”
Lâm Nhan đứng trước xe ngập ngừng không bước tiếp, tiến không được mà lùi cũng không xong, Giang Vân Chu ngượng ngùng cúi đầu, cười nhẹ nói, “Tạ tổng, vậy hôm nay tôi xin hưởng ké Lâm Nhan đi quá giang chút nha.
”
Tạ Phong Trần thấy anh ta cũng biết điều, gật nhẹ đầu, “Đừng khách sáo.
”
Giang Vân Chu lập tức lên xe ngồi xuống, còn thúc giục Lâm Nhan, “Lâm Nhan, nhanh lên xe đi, đi trễ là đạo diễn mắng cho đó.
”
Lâm Nhan không biết vì sao mà tự dưng bốc hỏa, thằng cha Giang Vân Chu này, phản đồng đội ngay thời khắc mấu chốt, lại còn lấy câu của cô để nói ngược lại cô, quá đáng.
Lúc này cô cũng không muốn tiếp tục giằng co nữa, bèn thở dài một cái rồi lên xe.
Ngay sau đó Tạ Phong Trần lên ngồi theo, Tiểu Hòa cũng lên xe.
Cửa xe đang chuẩn bị đóng thì bỗng nhiên có một giọng nam quen thuộc truyền đến, giọng nói pha lẫn hơi thở thiếu niên, “Lâm Nhan, nếu tiện thì cũng cho tụi em đi nhờ xe nha?”
Khóe mắt Lâm Nhan liền thoáng nét vui mừng, là đám Tần Nhược Phong, còn có ba đứa còn lại phía sau nữa, Lâm Nhan nhìn Tạ Phong Trần với vẻ mặt đầy khiêu khích, “Tạ tổng, xe của ngài đây còn rộng quá, có tiện không?”
Ánh mắt Tạ Phong Trần lạnh lùng nhìn sang thằng nhóc Tần Nhược Phong “chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn” kia rồi ghim trong lòng, hận không thể xử đẹp cậu ta, ngoài mặt thì lại rất bình tĩnh, “Đương nhiên, cùng đi đi!”
Bốn chàng trai lẹ làng nhanh chóng lên xe, trên cả đoạn đường, không khí trong xe chìm ngập trong sự trầm mặc quái lạ.
Vốn dĩ Tạ Phong Trần muốn cùng Lâm Nhan ăn bữa sáng, thế mà lại bị mấy chuyện của Lâm Nhan làm cho tức no luôn, hoàn toàn nuốt không vô nữa, cuối cùng thì tự ngồi ngay ngắn một góc, bữa sáng cất công chuẩn bị đã trở thành niềm vui cho mấy người đám Lâm Nhan.
Thấy Tạ Phong Trần khó chịu, trong lòng Lâm Nhan cực kỳ khoái chí, mấy cục tức ứ đọng mấy hôm nay tan biến không vết tích.
Đến đoàn phim, nhân viên thấy mấy người bọn họ cùng nhau xuất hiện, lại biết được nhà đầu tư đến giám sát, đạo diễn cùng một nhóm người đến lễ phép chào hỏi.
Lâm Nhan vì chuyện bị fan của Lâm Sanh bao vây chặn đường ngày hôm trước nên được rất nhiều đồng nghiệp trong đoàn phim đến ân cần hỏi thăm, lòng Lâm Nhan cũng thấy ấm áp hơn.
Mấy người họ đi chuẩn bị trang điểm trước, Trần Sảng sắp xếp cho các nhân viên mang những món quà thăm hỏi đã chuẩn bị sẵn trên xe xuống, Tạ Phong Trần hàn huyên vài câu với đạo diễn xong thì ngồi xuống chiếc ghế dành riêng cho Lâm Nhan.
Vì Phương Đình Đình đột nhiên xảy ra chuyện, phân cảnh còn lại của cô ta lại không nhiều nên đạo diễn đang phân vân giữa việc tìm diễn viên quay lại và dùng thế thân cho những cảnh quay sau.
Tìm diễn viên quay lại từ đầu, đạo diễn Đỗ lại thích cảm giác chân thực khi đuổi theo ống kính, việc bảo tất cả mọi diễn viên đã từng diễn chung với Phương Đình Đình diễn lại một lần nữa cũng không thực tế lắm, cuối cùng sau khi đạo diễn và biên kịch thương lượng xong, quyết định bỏ đi những phân đoạn của Phương Đình Đình, những cảnh quay sau đều dùng thế thân.
Vốn dĩ Lâm Nhan tưởng rằng Tạ Phong Trần đến giám sát chẳng qua chỉ là đi một vòng trường quay, hoàn toàn không ngờ tới lúc cô đi ra thì Tạ Phong Trần lại ngồi cạnh bên đạo diễn, hai người trao đổi một cách nghiêm túc.
Lúc Lâm Nhan quay phim, tên chó má kia cũng ngồi cạnh bên camera xem, dẫn đến việc người từ trước tới giờ rất ít NG như cô đây lại bị cut mấy lần, phân đoạn của cô hôm nay lại rất tập trung, Lâm Nhan thầm mắng Tạ cẩu đúng là con hồ ly xảo quyệt, chắc chắn là đang trả thù mấy chuyện cô cố ý quấy rầy anh lúc sáng.
Thế nhưng Lâm Nhan điều chỉnh trạng thái lại rất nhanh, cảnh quay buổi trưa vẫn hoàn thành rất thuận lợi.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày, truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày , đọc truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày full , Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày full , Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày chương mới