TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lâm Nhan còn chưa kịp ghim thẻ phòng vào, vậy nên trong phòng đều là một màu tối đen.
Cả cơ thể Lâm Nhan bị đè cứng ngắc trên cửa, một nụ hôn không báo trước ập đến, lấp kín môi cô.
Buổi tối cô có uống chút bia, đầu óc hơi ngà ngà say, thế nhưng khi thuận theo động tác của anh, bờ môi cô lại bị “tập kích” bởi hương rượu bia nồng nặc, Lâm Nhan gần như càng say hơn, lúc đầu hoàn toàn không có phản ứng, sau đó mới vùng vẫy kịch liệt, vậy mà anh như chẳng hề nhận ra được ý muốn của cô, bàn tay to lớn giữ chặt lấy cổ cô, đầu cô bị ép phải ngẩng lên tiếp đón nụ hôn của anh, hơi thở ấm nóng hòa vào nhau, cực kỳ ám muội.
Lâm Nhan vùng vẫy không được thì có chút gấp gáp, mạnh mẽ dùng lực cắn một cái, trong miệng thoắt cái tràn ngập mùi máu tanh.
Anh đau đến mức rên lên một tiếng, thoáng ngẩn người rồi lại hôn mãnh liệt hơn nữa, hệt như đang mang một thứ cảm xúc nào đó mà phát ti3t, bàn tay đặt dưới eo cô càng lúc càng dùng lực, Lâm Nhan hơi đau đau.
Chính vào ngay khoảnh khắc anh không tập trung thì Lâm Nhan giơ tay đánh “bốp” một cái, bàn tay rơi trên mặt anh, âm thanh cực kỳ rõ ràng.
Lâm Nhan đẩy mạnh anh ra rồi thuận tay ghim thẻ phòng vào, căn phòng thoáng chốc sáng lên, Lâm Nhan nhìn người đàn ông cao lớn đang đơ như cây cơ đứng trước mặt mình, giọng nói lạnh lẽo, “Tỉnh chưa?”
Bạt tai đó của Lâm Nhan không quá dùng sức, mặt Tạ Phong Trần không chút biểu cảm, khóe môi bị Lâm Nhan cắn rách da, chảy chút máu, ánh mắt như chết trân nhìn cô, đuôi mắt hơi đỏ, nhìn vừa quỷ dị lại khiến người khác sợ hãi, “Lâm Nhan, em thử v3 vãn đàn ông khác lần nữa rồi xem.
”
Lời của anh hệt như phát ra từ khe răng nhỏ hẹp, vừa bá đạo vừa tràn đầy sự uy hiếp.
Lâm Nhan liền bị chọc tức đến mức buồn cười, châm biếm lại, “Mẹ nó, anh là gì của tôi chứ! Tôi v3 vãn người khác liên quan đếch gì đến anh!”
Tạ Phong Trần cảm thấy tim mình như bị đâm một nhát, đau âm ỉ, vốn dĩ ly hôn là kết quả hai năm trước anh muốn mà không được, vậy mà sau này anh là người không buông bỏ được, người thoải mái tự tại lại là Lâm Nhan.
Người phụ nữ này hệt như chú chim vừa mới thoát khỏi lồ ng, hoàn toàn không chịu sự khống chế của ai, Tạ Phong Trần cau mày, anh ghét cảm giác mất phương hướng thế này.
“Anh là đàn ông.
” Tạ Phong Trần không nghĩ ngợi gì, thấy Lâm Nhan gần như không để ý thì lại bổ sung thêm một câu, “Người đàn ông đầu tiên của em.
”
Biểu cảm tự cao tự đại của anh khiến Lâm Nhan khó chịu, mặt cô lập tức đen lại, như chú mèo bị người ta đạp một cái, cô giơ cao tay lên, chiếc túi xách quai bằng dây xích của cô bay thẳng lên mặt anh, giọng nói cô đầy giận dữ, “Cút!”
Mắt Tạ Phong Trần hơi nheo lại, anh đưa tay ra bắt lấy chiếc túi xách của cô rồi thuận tay ném lên giường, như cười như không nhìn Lâm Nhan đang xù hết cả lông lên, “Giận rồi? Hay là ngại? Thẹn quá hóa giận hả? Lâm Nhan, anh chỉ đang nói sự thật.
”
“Mẹ nó, anh ngậm miệng lại cho tôi!” Lâm Nhan phẫn nộ trừng mắt nhìn anh, lớn tiếng thét lên, sau đó bừng bừng lửa giận đẩy người anh sang một bên rồi bước qua, giọng nhạt như tiền, “Người đầu tiên thì đã sao? Ai quy định cả cuộc đời này tôi chỉ có một mình anh?”
Lâm Nhan thấy tối hôm đó là lịch sử đen của chính mình, Tạ cẩu cưỡng hôn cô thì thôi đi, bây giờ lại còn đem chuyện này ra nói.
Cảm giác anh cho cô chính là anh đứng trên cao mà nhìn xuống cô, đồng thời cũng mang theo ý coi thường, điều đó khiến cô phát bực.
Không sai, tối hôm đó là cô chủ động, cũng là lần đầu tiên của cô, nhưng như vậy thì đã sao, cô dùng việc ly hôn để trả hết nợ rồi, giờ anh lại hối hận muốn tái hợp, cô phải cảm thấy mang ơn sao?
Lâm Nhan không hề cảm thấy Tạ Phong Trần quan tâm cô, cô chỉ thấy d*c vọng của anh đang làm những điều càn quấy.
Có lẽ những lời của Lâm Nhan đã k1ch thích vào nơi đau đớn của anh, sắc mặt anh trầm lại, một tay nắm chặt lấy cổ tay cô, giọng như đang kiềm nén, “Lâm Nhan, em đừng thử thách giới hạn của anh.
”
Lâm Nhan cắn răng rồi thoắt cái nhìn anh nở nụ cười xấu xa, “Buông tay!”
Lực tay anh càng chặt hơn, giọng nói mang chút dỗ dành, “Lâm Nhan, em nghe lời một chút có được không?”
Lâm Nhan thấy buồn cười ghê, anh tưởng rằng nói mấy câu ngon ngọt, bỏ thân phận của mình qua một bên rồi luẩn quẩn bên cạnh cô thì cô sẽ ngoan ngoãn như một con thú cưng nhào vào lòng anh hay sao?
Tuy cô không thể phủ nhận mình có cảm giác với anh, thế nhưng cô không hề mất đi nguyên tắc của mình, Lâm Nhan cười hỏi, “Anh thấy tôi thế nào mới được coi là nghe lời?”
Tạ Phong Trần ngẩn người, anh rõ ràng không ngờ được rằng Lâm Nhan sẽ đứng trước mặt hỏi anh câu hỏi này, ánh mắt anh lập tức dịu lại, có lẽ cồn đã lên đến não rồi nên anh nói chuyện hơi thẳng thắn, nhớ đến chuyện Lâm Nhan ân cần với Giang Vân Chu thì anh liền có chút uất ức, “Cách xa Giang Vân Chu ra một chút, anh không thích em cười với anh ta vui vẻ đến mức miệng sắp rộng đến cả mang tai, không thích em tốt với anh ta hơn anh, anh sẽ buồn, sẽ ghen, Lâm Nhan, em biết anh thích em mà, anh tưởng rằng em mời anh ăn tối là chỉ có hai đứa mình, thế nhưng em lại gọi nhiều người cùng lúc như vậy, lại còn đều là đàn ông.
”
Cô cười với Giang Vân Chu lố vậy hả, còn tốt với Giang Vân Chu hơn anh?
Lâm Nhan nhướng mày, đầu lưỡi cọ cọ chiếc răng trong cùng, xoay xoay cổ tay đang bị anh nắm chặt, hất mày cười nói, “Thì ra anh ghen à!”
“Đóa hoa cao lãnh Tạ tổng vậy mà lại ghen vì một người phụ nữ?
Chậc!
Đúng là hiếm nha!
“Anh không thể ghen sao?” Tạ Phong Trần gật đầu, thành thật hệt như một kẻ ngốc.
Lâm Nhan ra sức ở cổ tay một chút, giãy giụa khỏi tay anh, cô chớp chớp mắt, nở nụ cười gian xảo, “Anh thật sự thích tôi vậy à?”
“Chẳng lẽ biểu hiện của anh còn chưa đủ rõ ràng hả?” Tạ Phong Trần bất mãn.
Lâm Nhan nhún vai, vẫn cười, giọng nói mềm như bông, “Vậy thì anh nên sớm làm quen đi.
”
“Tại sao?” Tạ Phong Trần thấy Lâm Nhan càng ngày càng khó đoán, vừa mới cho người ta chút hi vọng thì quay đầu một cái liền tạt ngay một gáo nước lạnh làm anh buồn hết sức.
“Bởi vì bây giờ tôi vẫn chưa thích anh! Tôi không thể đồng ý với anh chuyện cách xa người khác giới.
” Lâm Nhan cười mà như không cười, nhìn biểu cảm của anh lại lạnh đi, cô nói tiếp, “Nếu anh cảm thấy không đáng thì hoàn toàn có thể quay đầu đi trong vinh quang mà không cần để ý tới tôi.
”
“Lâm Nhan, em chơi anh?”
Lâm Nhan bày ra vẻ mặt vô tội, “Anh nghe qua câu nói ‘Hôm nay bạn lạnh nhạt với tôi, tôi của ngày mai bạn với cao bao nhiêu cũng không tới’ chưa?”
“Tuy trước đây em không quan tâm đ ến anh, nhưng anh cam tâm tình nguyện kéo em về phía anh.
” Tạ Phong Trần đè nén hơi cồn đang lên tới não của mình, nghiêm mặt chăm chú nhìn gương mặt xinh đẹp làm người ta yêu thích của cô.
Lâm Nhan: “…”
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày, truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày , đọc truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày full , Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày full , Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày chương mới