TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lâm Nhan thấy tai mình có chút tê dại, không hổ danh là nam thần trong lòng ngàn vạn thiếu nữ, giọng nói này cũng có thể làm người ta có thai được đó!
Ánh mắt của Ảnh đế vẫn còn nhìn sâu vào cô, Lâm Nhan không biết vì sao lại cảm thấy có chút không thoải mái, cười haha, “Đúng là lợi hại ghê, nên học tập thầy Sở.”
“Không dám.” Ảnh đế đại lão lại nói ngắn gọn hai chữ, vậy mà lại nhận rồi, hệt như mấy câu chuyện cười nhạt nhẽo vậy.
Lâm Nhan âm thầm “hộc máu”, không dám nói lung tung nữa, chắc fan hâm mộ phía sau màn hình livestream đang muốn xé xác cô ra rồi.
“Aaaa! Đừng ai giành với tôi, Sở Mộ Trầm là chồng tôi!”
“Trời ơi, nam thần của tôi lại đảm đang vậy sao? Lại yêu anh ấy thêm một chút rồi.”
“Không hồ là người đàn ông tôi yêu, phương diện nào cũng ưu tú hết.”
“Yêu rồi yêu rồi, chồng tôi thật lợi hại!”
“Ê! Cái cô tên Lâm Nhan kia, cô có thể đừng dụ dỗ chồng tôi lung tung được không!”
“Gây chuyện hả, có bị gì không vậy! Lâm Nhan chỉ nói ra tiếng lòng của mọi người thôi, sao lại là dụ dỗ lung tung rồi.”
“Lần đầu tiên thấy một gameshow lại yên bình yêu thương nhau thế này, quả nhiên cuộc sống hạnh phúc là có một gia đình hạnh phúc! Cảm thấy có thể theo đó nha.”
…..
Phòng ốc căn bản đã bố trí xong rồi, mọi người xuống lầu tập họp, cũng sắp hơn bốn giờ rồi nên cùng mở một cuộc họp nhỏ để phân chia nhiệm vụ chủ yếu cho ngày đầu tiên.
Làm vệ sinh, vào thôn tìm nguyên liệu.
Sáu người bởi vì nhiệm vụ làm vệ sinh trong nhà nặng hơn nên phải để bốn người ở lại, một nhóm hai người đi tìm nguyên liệu.
Cuối cùng thì mấy tiền bối đều không muốn đi, nói bên ngoài nắng quá, Lâm Nhan chỉ còn cách cùng Trác Tư Hằng đi tìm nguyên liệu.
“ Hai chị em đáng thương phải làm việc tiền bối không muốn làm rồi!”
“Ha ha! Bỗng nhiên cảm thấy Lâm Nhan và em trai có cảm giác CP ghê.”
“Nếu Lâm Nhan mà cưng chiều em trai như chúng tôi đây thì tôi quyết định sẽ làm fan của cô ấy.”
Hai người xách giỏ chuẩn bị ra ngoài thì Lâm Nhan đột nhiên nghĩ tới điều gì, cô bày ra vẻ tủi thân nhìn vào ống kính nói, “Đạo diễn, có phải quên phát phí sinh hoạt rồi không? Chúng tôi không có tiền thì làm sao vào thôn mua đồ ăn được?”
“Đúng ha! Tổ chương trình lừa bịp quá rồi đó, chúng tôi không nhắc thì mọi người cũng giả vờ như không biết luôn.” Trác Tư Hằng mới bừng tỉnh ngộ, có chút không diễn tả hết bằng lời.
“À, hôm nay là muốn thử nghiệm khả năng ứng biến của khách mời một chút, toàn bộ nguyên liệu cho bữa tối đều do tự khách mời đến nhà dân trong thôn xin về, tiện thể tạo quan hệ tốt với người trong thôn.” Nhân viên của tổ chương trình từ chối chuyện xin thêm phí sinh hoạt một cách máu lạnh vô tình.
Lâm Nhan, Trác Tư Hằng ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt đầy đau khổ.
Cái quỷ gì vậy chứ!
Tạo mối quan hệ tốt với người dân trong thôn thì có liên quan gì đến phí sinh hoạt đâu?
“Đạo diễn, giá trị quan của anh không đúng nha! Quách Gia đã đề xướng không lấy một đồng một cắc nào của dân, anh đây là muốn bọn tôi đến nhà dân trong thôn lấy không à! Không được, tôi không làm vậy được.” Lâm Nhan trực tiếp từ chối.
Mặt đạo diễn đen lại, “Sao lại là lấy không, hai người có thể chủ động giúp người dân làm việc, dùng sức lao động của mình đổi lấy kết quả lao động.”
Lâm Nhan, Trác Tư Hằng: “...”
Thế nên vẫn là đào hố để bọn họ nhảy, trá hình bảo bọn họ làm việc đây mà!
“Được thôi.” Lâm Nhan coi như đã hiểu rồi, tổ chương trình đều vì hiệu quả quay hình, quả nhiên là không tốt lành gì.
“Đạo diễn, vậy có phải nguyên liệu cho mỗi bữa cơm sau này chúng tôi đều phải lấy bằng cách đó không?” Trác Tư Hằng khá lanh lợi, hỏi một câu trúng ngay điểm mấu chốt.
“Khụ, khụ, cũng không đến mức đó, mấy tập sau nếu mọi người hoàn thành tốt nhiệm vụ thì tổ chương trình cũng sẽ thưởng nguyên liệu cho mọi người.”
Hai chị em chịu trận bước ra khỏi rừng trúc, tiến vào trong thôn.
Vừa mới đi chưa được bao lâu thì liền nhìn thấy có rất nhiều người tụ họp lại bên con đường đá, bên cạnh là một hồ nước lớn, Lâm Nhan nhìn thấy bên hồ có người mặc quần chống nước đang chuẩn bị xuống hồ, cô lập tức hiểu ra, e rằng đây là trạm đầu tiên mà tổ chương trình bố trí.
“Chị, có phải chúng ta nên đến giúp bắt cá không, sau đó hỏi nhà chủ nhân đó để lấy cá ăn?” Trác Tư Hằng rất hiểu chuyện, nhỏ giọng hỏi.
Lâm Nhan nở một nụ cười “ngầm hiểu ý” với cậu, gật đầu, “Chắc là phải vậy rồi.”
Sau đó hai chị em liền đến thương lượng với người dân trong thôn, cuối cùng thì ý của họ là nếu Lâm Nhan và Trác Tư Hằng bắt được năm con cá thì sẽ cho bọn họ một con.
Lâm Nhan nghĩ, hồ cá to cỡ này thì hai người bắt năm con cá là chuyện nhỏ, cô đồng ý một cách sảng khoái.
Hai người mặc quần chống nước rồi không chút do dự bước xuống hồ cá, nước trong hồ đã được rút ra, chỉ còn một ít nước rất nông, ngược lại thì bùn khá sâu, hai chị em bước sâu bước cạn tiến đến nơi sâu của hố bùn, học theo cách mà người dân đã chỉ, nhắm chuẩn vào cá rồi đưa hai tay ra, vốn tưởng đã nắm chặt thắng lợi trong lòng bàn tay, ai mà biết lại hụt hết lần này tới lần khác.
Tuy ánh nắng mặt trời buổi chiều không gắt lắm, nhưng cũng rất nóng, hai người làm đi làm lại mấy lần thì đã đổ mồ hôi, mặt đỏ lên, lại còn dính bùn lên mặt, vừa thảm hại vừa buồn cười.
Lâm Nhan âm thầm thề rằng hôm nay nhất định phải bắt được cá, nếu không thì quá mất mặt rồi.
“Chị, hay là chị lên kia đi! Em ở đây bắt được rồi.” Trác Tư Hằng nhìn Lâm Nhan đẹp như tiên nữ thế này mà lại lăn lộn trong bùn đất, cậu không nhịn được nữa, chủ động đề nghị.
“Vậy sao được, một mình cậu thì mệt lắm đó, cố lên, chúng ta cùng cố gắng, nhất định có thể bắt được.” Lâm Nhan không nghĩ gì cả mà từ chối, lại đưa tay làm động tác cổ vũ cố lên.
“Aaaa, mẹ nó đây là chị em thần tiên nha!”
“Tôi thích quá đi, CP chị em tình thương mến thương ghê.”
“Em trai đẹp trai nhất, chị gái thì xinh nhất.”
“Chị em hố bùn, cố lên nha!”
“Muốn cho chị em một con cá ghê, thảm quá rồi!”
…..
Vào lúc này, trong phòng làm việc tổng giám đốc tập đoàn Tạ thị, đã là lần thứ ba Trần Sảng vào hối thúc ông chủ xuất phát rồi, ai biết được ông chủ lại không nhúc nhích tí nào mà lại hết sức chăm chú nhìn vào máy tính, cũng không biết đang xem gì.
Có điều lần này đột nhiên nghe thấy bên trong truyền ra từng tiếng hô to “Cố lên”.
Chẳng lẽ là đang xem thi đấu?
Hình như ông chủ cũng không có sở thích này mà!
Lúc làm việc không chuyên tâm, đúng là việc xưa nay chưa từng thấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày, truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày , đọc truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày full , Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày full , Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày chương mới