TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lâm Nhan bĩu môi, trả điện thoại lại cho anh, "Ụp nồi dứt khoát như vậy, nhìn còn không rõ thì dùng thế nào?"
"Sao lại không dùng được? Nhìn không rõ mặt, không phải đồng hồ trên cổ tay hắn là bản limited sao? Lại còn lo người khác không nhận ra à?" Tạ Phong Trần nhíu mày, theo suy nghĩ thật sự trong lòng anh, tấm ảnh này hoàn toàn không nên tồn tại."
Cô nàng yêu tinh Lâm Nhan này, bây giờ anh lọt vào tay cô, không phản nổi cô, nhưng sau lưng anh muốn dính ảnh Hàn Hữu Niên lên tường để tập luyện phi tiêu, vạn tiễn xuyên tâm.
"Ừm, hiệu quả của ảnh này dường như càng chân thực hơn, nếu như nói rõ cho người khác biết đây là Hàn Hữu Niên, không bằng khiến người ta tự suy đoán rồi phát hiện ra càng có sức thuyết phục hơn! Anh tìm người phát tán tấm ảnh này ra ngoài đi!" Hai mắt Lâm Nhan sáng rực, lúc này mới để ý tới vòng phản quang trên cổ tay Hàn Hữu Niên là đồng hồ, lập tức thỏa mãn.
"Lâm Nhan, có phải em đã quên mất hiện tại em là người đã có bạn trai rồi không?" Tạ Phong Trần nhíu mày chặt hơn, giọng nói để lộ ra chút rét lạnh.
Chụp ảnh đã không nói thì thôi, còn muốn tung ra bên ngoài.
Tạ Phong Trần rất tức giận, người phụ nữ này thật sự không hề để anh vào mắt.
"Em biết chứ! Có điều chuyện này không phải vì muốn dụ tên tung lời đồn ở đằng sau ra sao? Em chỉ muốn giải quyết chuyện này xong sớm một chút cho tai mình yên tĩnh thôi mà, anh cho người chú ý xem rốt cuộc là người nào giở trò quỷ sau lưng chúng ta." Lâm Nhan bất đắc dĩ thở dài, cũng cảm nhận được cảm xúc của anh không ổn lắm, dỗ dành, "Được rồi mà, anh đừng tức giận nữa nha, chỉ lần này thôi, lần sau sẽ không như vậy nữa."
"Chúng ta còn chưa từng chụp ảnh chung nữa." Trong lòng Tạ Phong Trần vẫn có chút chua xót, đưa ra yêu cầu.
"Chụp, chụp luôn, em đồng ý chụp với anh!" Thật sự là Lâm Nhan hoàn toàn không còn cách nào khác nữa rồi, còn dám nói cô là cô nàng yêu tinh, anh mới là anh chàng yêu tinh đó!!!
"Giờ chụp luôn!" Hai mắt Tạ Phong Trần lập tức sáng rực, khóe miệng cong lên, lấy điện thoại ra mở camera.
Lâm Nhan: "..."
Sao cô lại cảm thấy Tạ Phong Trần căn bản là cố tình đùa giỡn! Có chút nào khuôn mẫu lạnh lùng ngạo kiều chứ?
"Em cách xa như thế làm gì? Dựa gần vào một chút, ngoan ngoãn tựa vào vai anh." Giọng nói ngang ngược của người đàn ông không ngừng vang lên, nhìn Lâm Nhan hoàn toàn không tập trung, tay cầm điện thoại, một tay kia ôm cô vào lòng tựa trên vai mình, "Tách" một tiếng, hình ảnh ổn định, tấm ảnh chụp selfie chung đầu tiên của hai người ra lò.
Lâm Nhan thở một hơi ra, lập tức nhấc đầu về, ngồi thẳng người, "Thế là xong rồi nhé!"
"Tạm thời đừng động đậy, vẻ mặt em lạnh lùng quá, cười một cái mới đẹp."
Lâm Nhan hóa thân thành công cụ được bày biện chụp ảnh, phối hợp với tên đàn ông thối bắt bẻ kia.
"Tự nhiên một chút, phải cười kiểu cực kỳ hạnh phúc, ngọt ngào ấy."
"Tạ Phong Trần, anh làm màu quá rồi, chụp một tấm ảnh thôi sao phiền phức quá vậy." Lâm Nhan bất mãn.
"Chụp thêm một tấm nữa, kề sát mặt vào nào." Anh mặc kệ Lâm Nhan có vui hay không, tự mình nhìn từng bức ảnh chụp chung của hai người, cuối cùng tâm trạng cũng dịu lại.
Cũng không rõ chụp bao nhiêu bức ảnh nữa, mắt Lâm Nhan sắp không mở ra được nữa rồi, than thở nói, "Anh giai à, ngài nghịch đủ chưa! Không còn sớm nữa, em mệt rồi, muốn về đi ngủ."
Tạ Phong Trần lại kéo tay Lâm Nhan mười ngón tay đan chặt, chụp một tấm ảnh zoom cận cảnh bàn tay nắm vào nhau, cuối cùng cũng đã hài lòng, cảm giác cả người như được tắm gió xuân, khóe mắt cũng mang theo sự nhẹ nhàng vui vẻ, "Anh đưa em về khách sạn được không?"
Lâm Nhan lập tức mở to mắt, vẻ mặt đề phòng nhìn chằm chằm anh, "Quả nhiên là anh thèm muốn cơ thể của bà đây."
Tạ Phong Trần không nhịn được cười lên, chỉ cảm thấy dáng vẻ này của Lâm Nhan rất ngốc nghếch, rất dễ thương, ánh mắt lập tức ngập tràn cưng chiều, nói lời chòng ghẹo, "Nếu anh không thèm, có phải em sẽ khóc hay không?"
Lâm Nhan cười lạnh, "Vô liêm sỉ, đùa giỡn lưu manh mà còn nói đàng hoàng như vậy."
Cuối cùng cô vẫn mặc kệ ánh mắt ai oán của anh mà đi về “Nhàn nhân cư”, trước khi đi, cô nhờ Tạ Phong Trần giúp mình điều tra cô bạn hai mặt Tô Oánh của nguyên chủ.
Không biết vì sao, cô lại cảm thấy Tô Oánh có thể liên quan đến việc vạch trần chuyện Lâm Nhan thích Hàn Hữu Niên ngày trước.
Lâm Nhan vừa trở về phòng, cửa phòng lại bị gõ, không nghĩ tới là Sở Mộ Trầm, cô có hơi bất ngờ, "Anh Sở, đã muộn vậy rồi, anh tìm em có việc gì sao?"
Sở Mộ Trầm vốn đang có chút lo lắng cho tình trạng của Lâm Nhan, nhưng dường như tâm trạng cô cũng không tệ lắm, lập tức yên tâm hơn không ít, do dự nói, "Tôi có thể vào bên trong nói chuyện được không? Về scandal gần đây ở trên mạng, cô có manh mối gì chưa?"
Lâm Nhan vội vàng để anh vào trong phòng, trong lòng lại càng kinh ngạc hơn, từ trước đến nay Sở Mộ Trầm không phải người nhiệt tình, trong giới đều đồn là bối cảnh của anh rất lớn mạnh, không ai dám gây sự, một nhân vật cấp thần như vậy lại cố ý đến an ủi cô, trong lòng cô cũng cảm thấy được quan tâm mà vừa mừng vừa lo, nhưng cũng rất cảm động, thật thà lắc đầu, "Anh Sở, cảm ơn anh đã có lòng quan tâm đ ến chuyện của em, trước mắt vẫn chưa có manh mối gì ạ."
“Lâm Nhan, tôi biết cô không phải loại người như vậy, chuyện này cô cũng chỉ là người bị hại, tôi có thể làm sáng tỏ giúp cô.” Đôi mắt Sở Mộ Trầm sâu sắc, vô cùng chân thành.
Vẻ mặt Lâm Nhan sửng sốt, “Anh Sở, nếu như bây giờ anh đứng ra nói giúp em, chỉ sợ sẽ liên lụy đến anh, nói không chừng mọi người còn tưởng rằng anh cũng bị em…”
Lâm Nhan cũng không nói thẳng ra, nghịch ngợm cười, nhắc nhở khéo léo.
Weibo của Sở Mộ Trầm có tới sáu mươi triệu fan hâm mộ, nếu anh giúp cô làm rõ chuyện này, không biết sẽ dấy lên bao nhiêu sóng gió nữa đây!
"Cô không phải lo lắng cho tôi, thực ra là do trợ lý của tôi, cậu ấy không yên tâm tôi ở bên này, ngày ngày đều canh giữ ở bên ngoài tổ chương trình, thỉnh thoảng đưa cho tôi vài thứ, lúc trước cậu ấy đến vô tình thấy cô với một người đàn ông...!ừm, cực kỳ thân mật, cho nên để ý nhiều hơn một chút, cũng tiện tay chụp ảnh rồi...!Rõ ràng ảnh chụp rõ nét hơn mấy tấm ảnh trên mạng kia, có thể nhận ra người đó không phải Hàn thiếu." Vẻ mặt Sở Mộ Trầm hơi lúng túng, lúc nói ra chuyện Lâm Nhan thân mật với một người đàn ông khác, bên tai thậm chí còn hiện lên một màu đỏ ửng, thực sự hiếm gặp.
Lý do trợ lý của anh chú ý đến Lâm Nhan là vì nhìn thấy anh cực kỳ chiếu cố Lâm Nhan, cho rằng anh có hứng thú nên lúc nhìn thấy Lâm Nhan lén lút hẹn hò với người đàn ông khác mới kích động mà lưu lại chứng cớ như vậy.
Ban đầu trợ lý cũng chỉ là có ý tốt, không muốn anh không hiểu rõ tình trạng của Lâm Nhan mà đã sa chân vào, nhưng ai ngờ cô lại bị cuốn vào một trận sóng gió như vậy.
Hai mắt cô sáng rực, chan chứa hi vọng hỏi, "Anh Sở, ý anh là cậu trợ lý đã chụp rồi hả? Vậy có thấy ai chụp ảnh tôi không?"
"Tôi đang định nói với cô chuyện này, tổ chương trình mời một người lái xe tạm thời, tên là Tiểu Vũ, ảnh chụp đều ở bên trong." Sở Mộ Trầm đưa phong bì trong tay mình cho Lâm Nhan.
Bằng chứng quan trọng chủ động tới tận cửa, thật đúng là cảm giác như bánh từ trên trời rơi xuống.
Lâm Nhan nhìn Sở Mộ Trầm đẹp trai không góc chết, trong lòng cảm động không dứt, nhưng cũng chỉ có thể liên tục nói lời cám ơn.
"Không cần khách sáo, tôi có thể hỏi cô một câu được không?" Giọng Sở Mộ Trầm tràn ngập sự thăm dò.
"Anh giúp em như vậy, chuyện gì em biết nhất định sẽ biết sao nói vậy, không chém gió." Lâm Nhan cười, gật đầu, "Anh hỏi đi!"
"Cô với Lâm Sanh là chị em ruột à?"
"Không giống ư?" Lâm Nhan nhướng mày, khẽ cười hỏi lại.
"Từ khí chất bên ngoài cho đến tính cách, khác biệt quá nhiều, mà nhìn quan hệ giữa hai người cũng không thân thiết lắm." Sở Mộ Trầm giật mình, nói thật lòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày, truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày , đọc truyện Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày full , Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày full , Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày chương mới