Lâm Kiều Hân thắc mắc: "Sếp Vương, sao cô lại tới đây?"
Vương Vũ Nam vẫn giữ nụ cười tươi tắn, đáp: "Ôi chao, cô Lâm, đừng gọi tôi là sếp Vương nữa, tôi đã nói tôi chỉ là người làm công cho anh lớn thôi mà".
"Cứ gọi tôi là Vũ Nam được rồi".
Lâm Kiều Hân sửng sốt, bấy giờ mới nhớ Hồng Thái là sản nghiệp của Trương Minh Vũ...
Những chuyện thế này, cô vẫn chưa thích nghi được ngay...
Vương Vũ Nam cười cười, nói: "Anh lớn, anh gọi chúng em tới làm gì thế?"
Trương Minh Vũ cười bảo: "Em dẫn mọi người lên lầu ba đi, từ nay về sau, nơi đó sẽ là nơi làm việc của mọi người".
Anh vừa nói thế, Lâm Kiều Hân lập tức nghi hoặc vô cùng.
Đây chẳng phải là sản nghiệp của Trần Thắng Nam sao?
Vương Vũ Nam và nhân viên của Hồng Thái lập tức hưng phấn vô cùng.
"Thật sao?"
Vương Vũ Nam kinh ngạc hỏi.
Trương Minh Vũ mỉm cười: "Đương nhiên là thật, em mau đưa mọi người lên đi, việc phân phối vị trí do em phụ trách nhé".
Vương Vũ Nam kích động đáp: "Được!"
Nói đoạn, cô ấy hào hứng đưa nhân viên vào trong thang máy.