TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bắc Kinh vào buổi sáng vẫn không khá hơn là bao, ồn ào muốn chết.
Cô nàng mèo nhà anh bò lên giường, dùng đệm thịt trắng trắng mềm mềm của mình vả mấy cái vào mặt chủ nhân đang say ngủ.
Vương Tiểu Khôi bị một thứ lông lá xù xì chui vào miệng mà tỉnh.
Mở mắt ra liền thấy gương mặt phóng đại của bé mèo cưng, nó đang rất thích thú mà cho cái chân ngắn ngủi của nó vào miệng anh, haha.
Con mèo này đúng là cái gì cũng biết chỉ có không biết điều thôi.
Nén cảm xúc muốn quăng nó ra cửa sổ, Vương Tiểu Khôi ngồi dậy thả nó xuống sàn rồi vào nhà vệ sinh.
Tính ra anh thất nghiệp đến nay đã một tuần rồi, không thể ngồi nhà mãi như này được nên anh đã đi gửi đơn xin việc.
Mà đời bất công quá, mấy công ty anh đi vừa mới nhận hồ sơ anh xong đã trả về, nè nè mấy người có đọc không vậy hả? Hồ sơ anh có gì không tốt? Bằng cấp có, thực lực có, kinh nghiệm có, vậy mà bảy, tám công ty không thèm nhận coi có cay không.
Anh chán nản định dọn về quê ở Trùng Khánh sinh sống, định trả phòng thì có thông báo tới.
Có công ty nhận anh vào làm rồi a.
Ông trời quả thật có mắt, cuối cùng cũng không để mất một nhân tài như anh, haha.
Vương Tiểu Khôi lựa qua lựa lại chọn được một bộ đồ ưng ý, vui vẻ mặc vào còn rất cao hứng cài thêm một cái kẹp màu ngọc bích.
Anh chuẩn bị đi phỏng vấn a, phải tạo chút ấn tượng với người ta mới được.
Nhìn lại đồng hồ mới có 6:30, còn sớm hay là đi mua cái gì đó nấu cho bữa tối rồi hẵng đi, với lại còn phải mua thêm thức ăn cho mèo con nữa.
Thay vì mua ở siêu thị anh thích mua đồ ăn ở chợ hơn, vì ở chợ đa số là thực phẩm tươi không như ở siêu thị, toàn ướp lạnh như ướp xác.
Đang nghĩ sẽ mua gì, anh va phải một người phụ nữ trung niên, thì ra là dì hàng xóm cũ của anh.
Thấy anh người phụ nữ kia mừng lắm, còn anh thì không, anh biết câu đầu tiên dì ấy sẽ nói gì, ngán ngẩm chuẩn bị nghe chỉ giáo một phen.
"Tiểu Khôi, là cháu sao? Ây da lớn như vậy rồi.
Mà chuyện đi chợ nấu cơm không phải của phụ nữ sao? Nói vậy là cháu vẫn chưa lập gia đình?"
Đấy, biết ngay mà.
Mười lần như một cứ gặp dì là dì sẽ hỏi như vậy anh còn lạ gì nữa.
Câu trả lời của anh cũng không khác biệt mấy lần trước gì nhiều.
"Dạ chưa ạ, cháu còn chưa lo nổi thân mình thì đâu dám làm khổ đời người ta.
Chuyện đó đợi sau này hẵng tính dì ạ."
Được, vừa lễ phép vừa chặn họng được người ta, không hổ là anh.
"Ầy Tiểu Khôi à, cháu xem năm nay cháu đã bao nhiêu rồi, bằng tuổi cháu người ta đã hai ba đứa con rồi."
Từ từ đã, anh mới vừa hai mươi bốn tuổi mà? Có ai hai mươi bốn tuổi đã sinh hai ba đứa con đâu?
"Cháu còn trẻ mà dì."
Dì ta vẫn không chịu buông tha anh.
"Tiểu Khôi này, hay dì giới thiệu cho con đứa cháu gái của dì.
Bạn đang đọc bộ truyện Sếp Lục Của Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sếp Lục Của Tôi, truyện Sếp Lục Của Tôi , đọc truyện Sếp Lục Của Tôi full , Sếp Lục Của Tôi full , Sếp Lục Của Tôi chương mới