TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Đừng hỏi trong tim ta có người hay không.
Dư quang khóe mắt ta đều là hình bóng của người."
_________
Có một loại người rất hay gặp phải những giấc mơ, chỉ cần lúc tỉnh họ nhắc đến vấn đề nào thì khả năng cao lúc ngủ họ cũng sẽ gặp những giấc mơ tương tự.
Vương Tiểu Khôi thuộc loại người đó.
Hôm nay anh nhớ đến mẹ của Lục Cẩn Phong, lúc ngủ không ngoài dự đoán anh lại mơ thấy mẹ cậu ấy, mơ lại chuỗi ngày kinh hoàng của cuộc đời anh.
Những câu nói cứ như búa bổ vào tai văng vẳng bên tai khiến cho anh run rẩy, mà anh lúc này cũng đang khẽ run lên trong vòng tay người anh xem là mạng sống.
"Anh, dậy đi."
Chậm rãi mở mắt, dư âm giấc mơ khi nãy làm hai mắt anh nhòe lệ trông vừa mệt mỏi vừa đáng thương.
Lục Cẩn Phong không hiểu sao tim mình cảm thấy khó chịu vô cùng, nhẹ nhàng dùng bàn tay to lớn ôm lấy một bên má anh vuốt ve an ủi.
"Không sao rồi, chỉ là một cơn ác mộng rác rưởi thôi, anh đừng khóc nữa."
Sau khi lấy lại được bình tĩnh, Vương Tiểu Khôi giật thót mình, vội vàng đẩy người cậu ra, giọng ấp úng.
"Cậu..
cậu...!Tôi...!Tôi không giống như cậu nghĩ đâu, mà là...."
"Hửm? Anh lấy tôi ra làm nệm ngủ một giấc cho đã rồi bây giờ anh còn muốn chối nữa sao?"
Lục Cẩn Phong giả vờ tức giận muốn đứng dậy, giây sau liền bị bàn tay nhỏ nhắn của ai đó kéo lấy ống tay áo.
Có trời đất chứng giám, nếu không phải sợ Vương Tiểu Khôi sẽ sợ hãi mà bỏ chạy thì Lục Cẩn Phong đã lao vào cắn xé đôi môi xinh đẹp kia rồi.
Nuốt khan một cái, Lục Cẩn Phong nhìn chằm chằm vào anh như muốn nghe xem anh nói gì tiếp theo.
Vương Tiểu Khôi tránh né cái nhìn sắc bén của người kia, ấp úng nói.
"Thật...!Thật xin lỗi, tôi không biết vì sao lại ngủ quên mất...!Tôi xin lỗi mà."
Như nhớ tới điều gì đó, Lục Cẩn Phong cười ranh mãnh, sau đó ngồi xuống bên cạnh anh, không quên lấy tay xoa xoa mấy cái lên mớ tóc lộn xộn vì giấc ngủ vừa rồi.
"Nếu anh đã biết lỗi thì tôi sẽ tha cho anh.
Có điều..."
"Có điều thế nào?"
Vương Tiểu Khôi biết với tính cách của Lục Cẩn Phong, cậu ấy sẽ không dễ dàng gì tha cho mình.
Với lại mình còn...!Còn nằm hẳn trong lòng cậu ta ngủ cơ mà...!Không bị lập tức sa thải với anh đã là một kì tích rồi.
"Đi đến chi nhánh giải quyết công việc với tôi."
"A?"
"Cậu đùa à? Tôi vừa mới nhận chức, hơn nữa chưa biết gì về công việc cậu định giải quyết...!Tôi cũng đâu có biết gì đâu, trước giờ tôi chỉ biết vẽ vời thôi mà..."
Nhân viên ban thiết kế đùng một cái thành trợ lý, thay đổi này thật sự anh chưa theo kịp, huống hồ gì chuyện cần đến cậu ta phải đích thân đi đến một chi nhánh nhỏ như vậy để giải quyết ắt hẳn không phải chuyện nhỏ, lỡ như anh mắc phải sai lầm thì phải làm sao.
Đùa, anh đây không thể bị đuổi nữa đâu đó.
Thiên a, ở nhà anh còn có một bé mèo đợi anh mang tiền về nuôi, bây giờ mất việc nữa anh phải xách mông trở về quê trồng rau nuôi cá thật ấy.
Ấy vậy mà Lục Cẩn Phong vẫn điềm nhiên như không.
Bạn đang đọc bộ truyện Sếp Lục Của Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sếp Lục Của Tôi, truyện Sếp Lục Của Tôi , đọc truyện Sếp Lục Của Tôi full , Sếp Lục Của Tôi full , Sếp Lục Của Tôi chương mới