TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Ca, anh có thể nào xem em như con người mà đối đãi không hả? Cứ như anh đang lôi cún đi dạo ấy."
Tiêu Hạ Nguyệt trực tiếp ngồi phịch xuống sân, tay chống hông, tay chỉ anh miệng không ngừng chất vấn.
"Ca, anh lôi em chạy nhanh như vậy làm gì chứ? Đâu phải có mình em biết đâu là lo."
Chờ đã.
Không phải mình em biết? Vậy nghĩa là ai cũng biết? Khoan khoan, cái tình hình gì đây?
"Tiểu...Tiểu Nguyệt, em nói gì vậy? Ai cũng biết cái gì?"
Mặt cô tỉnh bơ đáp.
"Thì chuyện anh thích Lục Cẩn Phong đó.
Ai cũng biết mà."
"..."
Thật không ngờ mọi người nhìn ra rồi.
Rõ ràng như vậy sao? Mọi người đều biết rồi vậy Lục Cẩn Phong chắc cũng biết rồi chứ nhỉ? Cậu ấy sẽ nghĩ gì về anh? Lục Cẩn Phong biết rồi sẽ tránh mặt anh sao? Hỏng rồi, lỡ cậu ấy biết được anh luôn đi theo cậu ấy về tới tận nhà, có khi nào cậu ấy xem anh giống như những tên biến thái không?
Thấy anh đứng bất động, cô kéo anh ngồi xuống cạnh mình, mà anh lúc này đang lạc trong suy nghĩ của mình nên cứ máy móc làm theo.
Đến khi hoàn hồn liền thấy gương mặt Tiêu Hạ Nguyệt phóng đại trước mặt, anh giật mình đến sắp ngã lăn ra đất.
"Em...!Em ngồi gần vậy làm gì? Định hù chết anh à?"
Cô không để ý mấy lời anh nói mà chống tay hai bên giam anh ở giữa, mặt nghiêm túc nói.
"Ca, anh thật sự thích tên Lục Cẩn Phong đó hả?"
"..."
"Khôi ca, anh mau trả lời em."
"Đúng vậy, nhưng là đơn phương...!mình anh thích cậu ấy."
Tiêu Hạ Nguyệt vỗ chát lên đùi anh cười lớn trước sự hoang mang của anh.
Con bé này có bệnh sao?
"Haha, Khôi ca vậy em đoán trúng rồi, ngay từ đầu bắt gặp ánh mắt anh nhìn nó em đã lờ mờ đoán ra rồi, không ngờ là đúng thiệt nha."
"Ca, anh không hiểu hả? Lúc nãy em đùa anh thôi, ai đâu mà biết.
Với lại chưa chắc người ta đã biết anh là ai.
Nhìn vẻ mặt lúc nãy của anh mà muốn nội thương hahaha."
"..."
Anh vậy mà bị con nhóc lớp dưới xỏ mũi rồi.
Chuyện này mà truyền ra ngoài thật không biết giấu mặt đi đâu.
Vương Tiểu Khôi ghét bỏ liếc nhìn người trước mặt đang cười tới mức không đứng dậy nổi.
Thật muốn đá cho một phát bay thẳng về Trùng Khánh.
"Được rồi đừng cười nữa, cười nữa sẽ vỡ bụng mà chết đó."
"Được được không cười nữa.
Vậy anh kể cho em nghe những chuyện tốt anh đã làm với thằng bạn em đi."
Chuyện tốt anh đã làm cho cậu ấy thật sự rất nhiều, cũng không phải là chuyện xấu xa gì, nói ra có chút giống mấy tên biến thái đi.
Thật sự anh không muốn kể cho bất kì ai những việc này, nhưng đối mặt với ánh mắt tò mò cùng mong đợi của cô em này thật sự có chút cầm lòng không được.
Chả là ngoài việc anh đi theo cậu ấy từ trường về nhà, anh đôi khi còn theo cậu ấy đến công viên hay quán bar.
Anh biết cậu thích những nơi yên tĩnh hơn là ồn ào náo nhiệt.
Cậu thích ngồi gần bờ sông suy nghĩ gì đó thật lâu, thật lâu, đến khi hai chân anh mỏi nhừ cậu mới quay về.
Bạn đang đọc bộ truyện Sếp Lục Của Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sếp Lục Của Tôi, truyện Sếp Lục Của Tôi , đọc truyện Sếp Lục Của Tôi full , Sếp Lục Của Tôi full , Sếp Lục Của Tôi chương mới